144. Phật Tử 4
Rừng núi mùa đông, cây khô tuyết tàn, một khung cảnh tiêu điều lạnh lẽo. Bên trong hẻm núi tránh gió, suối nước nóng phun từ khe đá nâu đen, tạo thành từng hồ nước nóng.
Nơi bảo địa mùa đông một bầy yêu khỉ khai mở linh trí ch/iếm giữ, trong đó kẻ cầm đầu là một con yêu khỉ đạt đến giai đoạn hóa hình hậu kỳ.
Nó chỉ chiếm núi xưng vương, cứ trú tại thung lũng suối nước nóng , mà còn ngừng mở rộng lãnh địa theo sự gia tăng tu vi, gộp cả ba dãy núi lân cận phạm vi cai trị của .
Trước đây trong núi thường thợ săn. Sau khi yêu khỉ ă/n t/hịt một thợ săn, nó vứt xư/ơng cốt đường núi, từ đó còn ai dám lên núi nữa.
Dưới chân núi gần đó vốn một ngôi làng, nhưng cũng vì bầy khỉ yêu núi thường xuyên xuống núi phá phách, hại , nên buộc dọn . Giờ đây, chỉ còn ba, bốn hộ cô quả già yếu thật sự nơi nào khác để còn ở .
Mấy tiểu tử của phái Phá Nhạc Kiếm tạm biệt sư trưởng và sư sư tỷ, đang chuẩn trở về tông môn. editor: bemeobosua. Trên đường ngang qua ngôi làng tiêu điều , dân làng kể lể o/án trách việc yêu khỉ hại , liền tự nguyện xin trừ yêu.
Cả nhóm bảy , lớn nhất cũng chỉ mới Trúc Cơ, nhỏ nhất mới đạt đến Luyện Khí tầng ba, và tuổi cũng chỉ mới bảy tuổi.
Họ lên đến đồi Yêu Khỉ, thấy nước trắng bao quanh thung lũng, một bầy khỉ yêu bám vách núi, tỏa yêu khí nhàn nhạt, nhe nanh về phía họ.
“Cùng lên!”
“Cẩn thận móng vuốt của chúng!”
Trong khi đó, ở sâu trong thung lũng suối, tại hồ nước nóng lớn nhất, Ngộ Tâm đang xổm bên bờ hồ để vò sạch bùn đất trong tóc cho đứa trẻ.
Thiên một tay bám hòn đá bên bờ suối nước nóng, tay cầm khăn vải cọ rửa bàn chân đang nhếch lên của .
“Xong .” Ngộ Tâm vắt khô tóc đứa trẻ đắp thành một búi đầu cô bé, nhấc cô bé khỏi mặt nước. Chiếc áo chần bông Thiên ngừng nhỏ nước.
“Quần áo mới ở đây, con mặc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-144-1.html.]
“Biết ạ!” Thiên cầm lấy chiếc khăn khô trong tay cha lau qua loa lên mặt, cổ và đầu, cho mái tóc khô của rối như búi cỏ.
Ngộ Tâm theo phía , bảo cô bé một tảng đá lớn để quần áo, miệng dặn dò: “Mặc chiếc áo nhỏ , đến chiếc áo ba lỗ , áo chần bông con mặc ?”
“Biết mặc ạ!” Rồi cô bé mặc thành cái dáng loằng ngoằng bước , dây buộc thắt thành mấy nút thắt, cúc áo cũng cài xong, quần áo cái cái .
Ngộ Tâm chỉnh sửa quần áo cho cô bé từ xuống , xổm bên bờ suối để giặt chiếc áo bông hoa dính đầy bùn đất .
Trong lúc giặt quần áo, Thiên thả tóc, chạy đến một tảng đá lớn bên bờ hồ, xổm xuống .
“Chào ngươi!” Cô bé lên tiếng chào.
Cô bé nhận một tiếng gầm gừ giận dữ đáp .
Dưới tảng đá lớn đang đè chính là Yêu Khỉ Vương của nơi , vẻ mặt hung ác, miệng phun khí đen.
Khi Đại sư Ngộ Tâm dắt theo đứa trẻ lấm lem bùn đất đến đây, Yêu Khỉ Vương lao đến tấn công dữ dội, Ngộ Tâm đ/ánh bất tỉnh bằng một cây gậy.
Thiên thấy, chính là dùng cây gậy đen mang theo bên , khẽ đ/ánh một cái.
lúc cô bé tắm trong hồ, cô bé nhớ con quái vật đen thui vẫn còn bất tỉnh mặt đất, giờ đè tảng đá lớn ?
Chỉ lộ cái đầu, dáng vẻ quen thuộc, cứ như là…
Thiên giơ ngón tay chỉ nó và đột ngột kêu lớn: “Tôn Đại Thánh!”
Vừa , cô bé đầu cha đang giặt quần áo, ánh mắt đảo một vòng cái đầu trọc của , chỉ : “Đường Tam Tạng!”
Ngộ Tâm: “?”