Thiên  sấp bên giường  “chú ch.ó nhỏ”.
Nước ối      rửa sạch, lông tơ cũng  lau khô. Lớp lông tơ mềm mịn màu đỏ bung , trông to hơn một chút so với lúc mới sinh,  mềm mại,  thôi  thấy  sờ.
 
Thiên sờ lên, sờ một cái  sờ một cái nữa.
Phần  chăn nhỏ che quá nhiều, chỉ  thể sờ đầu. editor: bemeobosua. Thiên  nhanh  thỏa mãn chỉ sờ đầu, lén lút vén chiếc chăn nhỏ của  lên sờ bụng và đuôi.
 
Cái đuôi lúc mới sinh mỏng như đuôi chuột, bây giờ lông xù lên trông giống như cái chổi phủi bụi.
Chú ch.ó nhỏ lông đỏ   phiền khua khua chân, bất mãn với sự chạm  của cô bé, miệng phát  một vài tiếng kêu vặt vãnh.
 
 Thiên càng  tới, sờ sờ một lúc, cả  gần như ôm chồm lên, áp mặt   chú ch.ó nhỏ cọ xát mày nhíu mặt .
Cuối cùng,  sự quấy rầy của cô bé, chú ch.ó nhỏ lông đỏ cố gắng mở mắt.
 
Hai mắt màu vàng kim   là màu vàng sẫm như khi lớn lên, mà sáng hơn. Trong căn phòng tối, giống như hai chiếc bóng đèn nhỏ  phát sáng, rực rỡ.
“Cha!”
 
“Cha  !”
“Chú ch.ó nhỏ mở mắt !”
Ngộ Tâm đang  bếp th/uốc,  đầu  , thấy Thiên lén lút ôm sinh vật nhỏ mới sinh , vẻ mặt hạnh phúc  chia sẻ niềm vui bất ngờ với  .
 
Thân hình bé tí  cô bé ôm ch/ặt trong lòng, hai chân yếu ớt đạp đạp,  gió lạnh bên ngoài thổi run rẩy, kêu lên ai o/án.
Ngộ Tâm: “…”
 
Thiên, nhân quả cần  trả, bớt h/ành h/ạ đứa bé   con.
Đặt sinh vật nhỏ vẫn còn yếu ớt trở  trong chăn, Ngộ Tâm bảo Thiên  dựa  tường bên cạnh cửa, và giảng giải cho cô bé  về sự mong manh của “chú ch.ó nhỏ”, rằng cô bé  thể chơi với   như .
 
Thiên  mắt  thẳng đờ, suýt chút nữa ngủ gục dựa  cửa, nhưng mắt  nhắm   Ngộ Tâm lay tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-148-2.html.]
“Thiên, con hiểu ?”
 
Thiên gật đầu.
Ngộ Tâm: “Tốt,   giảng   nữa.”
Ôn Thuần ngất   đó vẫn  tỉnh , nhưng đứa trẻ mới sinh  đói.
 
Trách nhiệm cho ăn liền đè nặng lên vai Ngộ Tâm,  giám hộ duy nhất.
Anh  quả thực  từng nuôi đứa trẻ lai Ma tộc, mất một chút thời gian để  ngoài chuẩn  đồ ăn cho .
 
Khi Thiên bưng ghế nhỏ ăn cơm của , cô bé thấy cha Đại sư đang cho chú ch.ó nhỏ ăn.
“Cha, cha đang cho Tiểu Hồng ăn gì ?” Thiên c/ắn thìa hỏi.
Thiên kiên quyết đặt tên cho “chú ch.ó nhỏ” là Tiểu Hồng.
 
Cô bé bưng bát cơm của   gần,  nằng nặc đòi ăn thức ăn của Tiểu Hồng. Thế là Ngộ Tâm đành  cho cô bé ăn một ngụm thứ sữa đầy mùi tanh đó.
Thành công đẩy lùi đứa trẻ tò mò đó.
 
 đứa trẻ thấy Tiểu Hồng đáng thương, nhất quyết  chia sẻ cơm của  cho .
Ngộ Tâm  đầu tiên phát hiện, độ khó tăng gấp đôi khi  lượng đứa trẻ cần chăm sóc lớn hơn hoặc bằng hai.
 
Trước đây   chỉ cần lo về sự an  của Thiên, bây giờ còn  lo Thiên gây nguy hiểm cho sự an  của đứa trẻ sơ sinh.
Thiên  thích chú ch.ó nhỏ của , buổi tối cũng  ngủ cùng .
 
Ngộ Tâm thường canh cô bé ngủ, nhưng  giống  Kỳ Nhân ôm cô bé ngủ mỗi ngày. Thiên  ngủ ngon trong mấy ngày đầu đến thế giới , đều cần  ôm mới ngủ, nhưng bây giờ   thể tự ngủ .
 
Giường Ngộ Tâm chuẩn  cho cô bé ở phía bên , nhưng cô bé mặc áo nhỏ chui   giữa Ôn Thuần và Tiểu Hồng.