Vẻ mặt tà khí bất mãn của La Diệp dần trở nên bối rối: “...?”
"Gì cơ?" Hắn dường như  hiểu ,  đầu  tấm màn giường, bước tới hai bước, vẻ mặt  tin  và  đích  xem xét.
Lưu Sa túm lấy đuôi tóc  lưng  kéo , bực bội mắng: "Đệ  cái gì , còn  xem nữa ! Đệ  tin Tôn chủ sẽ g/iết  !"
Thật ,  thể trách họ  đó  nhận . Những đứa trẻ  ngoại hình ưa , ở giai đoạn đầu đều khó phân biệt giới tính, nhất là khi  mái tóc dài.
Hai tỷ  quả là những   từng trải qua nhiều chuyện lớn,  một lúc trấn tĩnh , họ lấy  sự bình tĩnh.
 
"Bất kể Tôn chủ   đổi gì,  vẫn là Tôn chủ của chúng ."
"Tôn chủ là Tôn chủ, là nam  nữ đều  quan trọng."
Dù  , ánh mắt cả hai đều vô cùng phức tạp.
Thiên chỉ mặc nửa bộ y phục, để lộ đầu và vai,   ngoài xem họ.
Lưu Sa một tay vặn cổ  , bắt   mặt  chỗ khác. Sau đó, cô mỉm  : "Tôn chủ,  sẽ giúp  mặc y phục ngay đây."
Cổ La Diệp kêu một tiếng 'rắc',  đưa tay đau đớn xoa đầu, nhưng cũng  dám  .
 
Lưu Sa giữ nguyên nụ  dịu dàng, nhanh chóng mặc y phục cho Thiên,  dám  kỹ.
"Thuộc hạ bế   ?" Lưu Sa hỏi.
Mặc bộ y phục rộng thùng thình, quét đất như thế , để cô bé tự  thì rõ ràng  phù hợp.
"Hoặc,   La Diệp bế  hơn?"
Thiên  hai , dứt khoát chọn  tỷ tỷ dịu dàng, còn thuận tay vòng lên cổ cô .
 
Khi bàn tay cô bé vòng lên cổ, Lưu Sa theo phản xạ cảm thấy sợ hãi.
Cô và La Diệp g/iết   chớp mắt, nhưng Tôn chủ của họ thì trong tay  vô  sinh mạng, ngay cả những thiên ma  huyết thống cao quý cũng    c/hết bao nhiêu  tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-57-2.html.]
Khi  giơ tay lên, đó thường là lúc một sinh mạng sẽ  tước đoạt.
Khi bế Thiên,   Lưu Sa đều cứng đờ, giống như đang ôm một vật nguy hiểm  thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Vị hộ pháp nổi tiếng với sự điềm tĩnh và mưu mô , giây phút đó suýt nữa  ngã nhào vì dẫm  vạt áo quét đất của Thiên.
 
Sắp  khỏi cửa cung điện, La Diệp đột nhiên cởi chiếc áo choàng đỏ  , nhẹ nhàng phủ lên đầu Thiên, che  khuôn mặt cô bé.
Trước mắt Thiên  là một màu đỏ, cô bé đưa tay nắm c/hặt chiếc áo choàng  đầu, giống như cách cô bé nắm lấy chăn lúc nãy.
Trên áo  một mùi hương đặc biệt thoang thoảng. Thiên từ khe hở  thấy thiếu niên mặc đồ bó s/át màu đen cúi đầu : "Thuộc hạ xin   mở đường cho ."
Từ tẩm điện của Ma Tôn đến U Tuyệt Cung của hai ,  thấy một bóng  nào, chỉ  những kiến trúc cao lớn như những con quái vật ẩn  trong ánh đèn dần mờ .
 
Lưu Sa bế cô bé bước   nền gạch trơn bóng như ngọc, bước chân nhẹ nhàng. Đèn lồng hai bên  lượt thắp sáng, trong những luồng sáng đó, Thiên thấy những sợi tơ mảnh khắp con đường phía  và  họ.
Đó là vũ khí của La Diệp,   từng dùng những sợi tơ  để c/ắt kẻ t/hù thành từng mảnh vụn. editor: bemeobosua. Còn Lưu Sa thì  một luồng sương m/ù mờ ảo bao quanh , đây cũng là một trong những năng lực của cô, Phiêu Miểu Mê Tung.
Hai  họ cẩn trọng như , đưa Thiên đến U Tuyệt Cung. U Tuyệt Cung  hai chính điện. Trước đây, việc để Tôn chủ ở điện nào còn  đắn đo, nhưng giờ thì  cần nữa , chắc chắn  là ở chính điện của Lưu Sa.
 
Tạm thời đưa tiểu Tôn chủ  phòng và sắp xếp  thỏa, Lưu Sa đóng cửa  ,  với  : "Đệ hãy canh giữ Tôn chủ, tỷ sẽ đích   chuẩn  một  y phục và vật dụng cho ."
La Diệp khoanh tay dựa  cửa, những sợi tơ mảnh vẫn còn đan xen giữa các ngón tay.
"Yên tâm,  sẽ canh giữ Tôn chủ thật ."
Cung điện  từ   , mỗi một góc, đều   bao bọc bởi những sợi tơ của .
Lưu Sa vội vã rời , La Diệp nhắm mắt cảm nhận gió thổi qua từng sợi tơ. Một lúc , cánh cửa phía   đột nhiên mở .
Thiên thò đầu , chỉ  thấy ,  thấy  tỷ tỷ .
La Diệp  , quỳ một gối: "Lưu Sa   chuẩn  y phục cho Tôn chủ . Tôn chủ  dặn dò gì ?"
Thiên vốn  ngại  lạ,  khi  rèn luyện ở thế giới , cô bé   thành thạo việc chơi đùa cùng  lạ.