Cô bé nắm lấy tay áo La Diệp: "Ta đói ,  ăn chút gì đó."
Vẫn  quen  với dáng vẻ  của Tôn chủ, La Diệp âm thầm đ/ấm  ng/ực  một cái.
"Tôn chủ  dùng món gì?"
Thiên nghĩ ngợi,  duỗi một ngón tay: "Muốn ăn Mộc Tinh Linh quả."
Lại giơ thêm một ngón tay: "Muốn ăn Nhũ Mộc quả."
Rồi  giơ thêm một ngón tay nữa: "Còn  ăn kẹo vị quái."
La Diệp: "..."
 
Những thứ  là gì? Thật  từng  tới bao giờ.
 ngay cả một yêu cầu nhỏ như thế của Tôn chủ mà  còn  thỏa mãn , thì   xứng đáng  hộ pháp.
La Diệp: "Thuộc hạ  rõ trong U Tuyệt Cung  những nguyên liệu gì, chi bằng Tôn chủ đích  đến lựa chọn?"
Thiên đồng ý ngay.
Thế là La Diệp bế nàng lên. Khi cánh tay Thiên cũng vòng qua cổ , La Diệp mới hiểu cảm giác của tỷ tỷ   nãy.
 
Toàn   đ/iên cuồng báo hiệu nguy hiểm, lưng  ướt đẫm mồ hôi.
Hơn nữa,   từng bế một đứa trẻ nào, chỉ  thể giữ một tư thế kỳ quặc và cứng đờ để bế Thiên  về phía nhà bếp phía .
Ma tộc vốn ưa thích sự xa hoa và hưởng thụ. Nhà bếp của U Tuyệt Cung, dù chỉ để nấu ăn cho hai chủ nhân, cũng  xây dựng tráng lệ, lộng lẫy.
La Diệp hiếm khi tới hậu viện. Thấy  xuất hiện, những ma tộc hầu hạ lập tức né tránh,  dám  gần trong vòng mười bước. Bởi vì  ai     những sợi tơ vô hình ẩn giấu quanh   , chỉ cần vô ý  gần một chút thôi cũng sẽ  c/ắt thành từng mảnh.
 
Không ai dám ngẩng đầu  , càng  ai dám để ý tới thứ  đang bế  tay.
La Diệp: "Tất cả lui xuống, chỉ giữ  hai  nấu ăn giỏi nhất."
Hơn chục  nhanh chóng  theo lệnh  mà lùi xuống, chỉ còn  hai đầu bếp run rẩy  trong góc khoanh tay chờ đợi.
Hai   dám ngẩng đầu, chỉ  thấy tiếng hộ pháp khẽ hỏi ai đó:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-57-3.html.]
"Muốn dùng món gì?"
Nguyên liệu tươi ngon  nhiều, bày biện đủ loại. Điều  khiến Thiên nhớ đến một khung cảnh quen thuộc.
Tựa như ở trong siêu thị .
 
Nàng ngay lập tức quên mất Mộc Tinh Linh quả và Nhũ Mộc quả, hào hứng chọn những món  thích, những món  màu sắc sặc sỡ, những món  hình dạng kỳ lạ.
La Diệp ghi nhớ từng món một.
Hắn  mấy hứng thú với đồ ăn, phần lớn những món ở đây    tên, cũng chẳng thể cho Tôn chủ lời khuyên. Bế nàng  một vòng lớn chọn xong nguyên liệu,  liền  lệnh cho hai đầu bếp dùng chúng để  những món ăn sở trường của họ.
Bế đứa trẻ  khỏi nhà bếp, trở về cung điện của Lưu Sa.
 
Dưới áp lực c/hết chóc, các đầu bếp trong nhà bếp hành động cực kỳ nhanh nhẹn,  nhanh    đến bày bàn ăn, mang lên món khai vị.
Thiên một   giữa bàn, đối diện với một bàn đầy ắp món ăn, bên ngoài vẫn liên tục   mang thêm lên như nước chảy.
La Diệp chắp tay  lưng,  phía  nàng, canh chừng nàng dùng bữa.
Thiên quả thực  đói,   lâu  nàng   thấy một bàn ăn quen thuộc như . Nàng cầm đôi đũa ngọc trắng, vươn tay gắp miếng thịt màu nâu sẫm  mặt, ăn một miếng lớn.
Ngon quá, ngon tuyệt. editor: bemeobosua. Đôi mắt to tròn của đứa trẻ sáng rực, nàng ôm bát tìm cơm.
La Diệp tuy  giỏi quan s/át sắc mặt như tỷ tỷ, nhưng cũng   là kẻ ngốc. Thấy ,  nhận lấy cái bát  của Thiên, xúc cho nàng một bát cơm đầy.
Thiên ăn ngon lành, chén hết ba bát cơm lớn, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
 
Vấn đề là, khi ăn no thì sẽ buồn ngủ. Bát và đũa  tay còn  kịp đặt xuống, Thiên  nghiêng đầu gục xuống bàn ăn,  .
Ánh mắt La Diệp trở nên sắc lạnh,  tiến lên đỡ lấy cơ thể đứa trẻ đang đổ xuống, phản ứng đầu tiên là: "Trong thức ăn  đ/ộc?!"
Những  hầu bưng đồ ăn đến  , ai nấy đều sợ hãi biến sắc, chân mềm nhũn quỳ xuống, há miệng cầu xin tha mạng.
La Diệp với vẻ mặt dữ tợn kiểm tra tình trạng của Tôn chủ,  phát hiện nàng chỉ là ngủ  .
La Diệp: "..."