78. Ma Tôn 23
 
Thiên  toan tính bỏ nhà    thứ hai.
Lần  chẳng thể sánh với hồi mới đến, nào  chi, ngay cả cửa Ma Cung cũng  từng bước qua. Kỳ , nàng  chọn  cơ hội tuyệt hảo!
Trước hết, chướng ngại lớn nhất là Ma Tôn – phụ  nàng,  rời cung. Theo tin Thiên lén , ông ít nhất  vắng mặt nửa tháng. Vậy chỉ cần tránh  Lưu Sa, La Diệp cùng chư vị, thời gian  đủ để Thiên chạy xa vạn dặm.
 
Kế đó,  trong Ma Cung gần đây đều bận rộn vô cùng, bởi Xuân Hạ Tiết – lễ hội long trọng nhất Ma giới –  tới. Xưa , tiết  là lúc Ma tộc bắt đầu mùa sinh sôi, nay  biến thành đại hội nơi các nơi trong Ma giới đến triều cống Ma Tôn, t/iện thể mua bán hàng hóa. Cả Ma Cung cũng đông đúc thêm nhiều , tạo cơ hội để Thiên lén .
Mang theo Thập Phương Sơn Họa Quyển cùng những món “đồ chơi” lấy từ các Hộ Pháp, Trưởng Lão, Ma Tướng, đặc biệt là ôm khư khư Pháp Khí Huyễn Kính của Lưu Sa, Thiên  thành công ẩn  trong xe chở d.ư.ợ.c liệu phế thải cho Tuân Bồng, mà rời khỏi Ma Cung.
 
Vì đang luyện th/uốc cho Thiếu Chủ, Tuân Bồng gần đây là nhân vật  trọng vọng trong cung, xe chở d.ư.ợ.c liệu cho ông    mỗi ngày, việc kiểm tra cũng chẳng còn gắt gao.
Chiếc xe đầy mùi tanh m/áu, khi qua ngõ nhỏ trong Ma Thành, Thiên như một chú mèo nhỏ nhảy xuống, thoắt cái lẩn  những kiến trúc phức tạp của Ma Thành.
Dùng phép che giấu từng dùng ở Nhân Giới, nàng giờ đây tóc đen mắt đen, mặt đeo mặt nạ, trông chẳng  gì nổi bật.
Một đứa trẻ một  chạy  đường phố lạ lẫm, dù ở Nhân Giới cũng là việc nguy hiểm, chẳng may  kẻ bu/ôn n/gười bắt , đến Ma Giới thì càng nguy hiểm hơn gấp bội.
 
Thiên  xuyên qua các con hẻm, cảm thấy từ những cánh cửa hẹp, lùn tịt hai bên   ít cặp mắt đang dòm ngó , từ lầu hai phía  cũng thò  nhiều cái đầu. Ma Thành đầy rẫy những con hẻm cửa đối cửa như ,  sự bạo lực đều dễ dàng diễn  nơi đây. Đặc biệt gần đây là Xuân Hạ Tiết, Ma Thành thêm nhiều Ma tộc từ bên ngoài đến, cá rồng lẫn lộn, ngay cả  khí cũng tràn ngập sự xao động.
“Đứa nhóc   , trông ngon miệng thật, chậc.”
“Chẳng  là tộc nào, mùi vị  cứ kỳ kỳ, nhưng quả thực là mùi ngon.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-78-1.html.]
Có tiếng  thèm khát từ lầu  vọng đến tai Thiên.
Thiên siết ch/ặt đống đồ chơi giấu trong lòng,  đầu chạy  một con phố khác. editor: bemeobosua.  dù  qua con phố nào, nàng cũng cảm nhận  những ánh mắt th/am l/am, th/èm m/uốn đủ kiểu, và theo bước chân nàng, phía  dần  tiếng bước chân đuổi theo.
Đang chạy, chân Thiên đột nhiên đá  thứ gì đó. Đó là một con hẻm  rác rưởi chắn kín, mùi h/ôi th/ối. Thứ nàng đá  là một t/hi th/ể,  th/i th/ể đó còn chất đống lộn xộn hơn chục t/hi th/ể Ma tộc khác . Có t/hi th/ể vẫn còn hình ,  cái  biến về nguyên hình Ma tộc.
 
“Ha ha, đứa nhóc,  chạy lạc  ‘bãi rác’ của bọn  ! Đây chẳng  nơi con nít như ngươi  thể ở, mau  đây.”
Từ phía , mấy tên Ma tộc đuổi đến, mặt đầy vẻ th/èm th/uồng.
“Nói cho bọn   cha  ngươi là ai, bọn  sẽ đưa ngươi về nhà.”
Nếu hỏi   thế lực lợi hại, tất nhiên là  ngoan ngoãn đưa về, còn nếu chỉ là Ma tộc tầm thường,  thì đưa đứa bé   bụng bọn chúng!
Thiên lấy  chiếc chuông “đồ chơi” mà lắc. Đây là thứ Nhị Trưởng Lão  cho nàng theo hình pháp khí Thôi Ngôi Linh của ông, uy lực  lớn, nhưng khiến tất cả t/hi t/hể trong hẻm   dậy  theo lệnh nàng thì dễ dàng vô cùng.
 
Từng t/hi th/ể hình dáng khác   dậy từ phía  nàng, xông về phía mấy tên Ma tộc , còn Thiên xoay  lách qua khe hở mà chạy .
Lần  thoát , phía  chẳng còn bất kỳ động tĩnh nào đuổi theo nữa.
Nàng vốn định rời khỏi Ma Thành,  đến nơi xa hơn, nhưng Ma Thành quá lớn, đường phố  phức tạp, nàng nhanh chóng  lạc lối.
Mỗi  gặp nguy hiểm, nàng  dùng mấy món “đồ chơi nhỏ”  đối phó, nên  hữu kinh vô hiểm chạy khắp các ngõ hẻm  một ngày. La Diệp, Lưu Sa đều từng dạy nàng cách chơi mấy món “đồ chơi”   hơn, Hán Thu cũng dạy nàng vài thuật pháp.
 
Lúc dạy, họ đều  phiền lòng, thấy Thiên chẳng hề chịu học.  họ   , đứa trẻ chỉ thích lười biếng chứ   ngốc, cái cần nhớ đều  ghi tạc, chỉ trong một ngày  ngoài ngắn ngủi , nàng  dùng những thứ họ dạy trở nên cực kỳ thuần thục.
Khi màn đêm buông xuống, cả Ma Thành đều thắp lên đèn màu đỏ. Chỉ  ít nơi là ánh đèn trắng, vàng, bởi dầu đèn đỏ  nấu từ một loại thú rẻ tiền, còn đèn trắng, vàng thì đắt đỏ hơn.
Ma tộc đều  quen với ánh đèn đỏ , chỉ  Thiên là  quen, Ma Thành đêm xuống một màu đỏ rực, tựa như cảnh trong phim kinh dị, khiến đứa trẻ  chút sợ hãi.