“Không ,  cũng  yêu mẫu  …” Cù Lăng Ngọc gấp gáp .
“Ngươi thấy cha  ngươi sai ư?”
“Không! Cha    ! Nếu họ sai, chẳng   càng là một sai lầm !”
“Ngươi xem, cha  ngươi  sai, là họ sai, nên họ đáng đ/ánh!”
“ mà… nhưng mà…”
Cù Lăng Ngọc đờ đẫn  nàng,    thể phản ứng. Hắn cảm thấy lời     lý, nhưng  mâu thuẫn với những giáo huấn  nhận  bao năm, nhất thời rơi  hỗn loạn.
 
Ngay khi  đang rối bời, Thiên chợt ôm bụng kêu đau,  đầu nghiêng , ho  một ngụm m/áu xanh tím, c/ắt đứt sự hỗn loạn của , khiến  giật .
“Thiên, ngươi  ? Ngươi trúng đ/ộc ư?” Cù Lăng Ngọc thấy m/áu nàng màu sắc kỳ quái, lo lắng vỗ lưng  .
Thiên hít hít mũi : “Ta  b/ệnh , sắp ch/ết .”
“Không ,  sẽ dẫn ngươi chạy trốn ngay, rời khỏi đây là sẽ khỏi!”
Lúc , một toán binh sĩ Ma tộc kéo đến gần. Cù Lăng Ngọc tức khắc kéo Thiên trốn  góc khuất.
 
Bọn binh sĩ  lùng sục khắp nơi,  rõ đang tìm gì, dù nhanh chóng rời , nhưng vẫn khiến  xung quanh bàn tán  ngớt.
“Chẳng lẽ Ma Cung   đại sự gì? Ta thấy sáng sớm nay    ít Ma Tướng xuất động, cái thế  như  lật tung cả Ma Thành lên .”
“Hít…  chăng vị Ma Tôn    chuyện gì? Động tĩnh lớn thế , chẳng      gì.”
Lời  ẩn chứa sự sợ hãi sâu đậm.
“E là tu luyện   vấn đề  chăng.”
 
Sự e sợ khiến  trong Ma Thành  dám bàn luận nhiều, nhưng những lời  ngấm ngầm truyền  đều là bất an.
Cù Lăng Ngọc kéo Thiên  xuyên qua con hẻm hẻo lánh,   những lời bàn tán đó,  kinh ngạc vô cùng. Hóa ,  Ma Giới cũng chẳng hề yêu quý vị Ma Tôn  ư? Thái độ của họ, quả thực chẳng khác gì  Tu Tiên Giới, đều là  dám nhắc đến. Bởi ở Tu Tiên Giới  truyền thuyết, hễ nhắc đến đại danh Ma Tôn,  sẽ tìm đến tận cửa, hoặc s/át nhân, hoặc đ/oạt bảo.
Đông đảo binh sĩ Ma Cung gần như đóng giữ  ngõ ngách, động tĩnh  khiến Ma Thành vốn hỗn loạn bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.
 
Lý lão bản cũng như những  khác, hiếu kỳ chuyện gì đang xảy , dựa bên cửa   ngoài. Vì vài nguyên do, nàng quan tâm đến bọn binh sĩ  hơn  khác.
Trong đội binh sĩ  ngang qua đường  một bóng dáng quen thuộc. Người  cũng thấy nàng,  hiệu cho binh sĩ phía   tại chỗ chờ, còn  bước đến chỗ Lý lão bản.
Lý lão bản thấy  liền nở nụ , kéo tay áo : “Ấn Ngạn, mấy ngày nay  chẳng thấy ngươi tới.”
Chính là Ma Tướng Ấn Ngạn đang dẫn  tìm kiếm khắp Ma Thành. Hắn  ngoài cánh cửa nhỏ hẹp, gần như che khuất  ánh sáng.
Hắn khẽ : “Gần đây Ma Cung   yên ,   về , ngươi  tự  cẩn thận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-79-2.html.]
 
“Ta  .” Lý lão bản     nhanh , bèn hỏi: “Hôm nay   chuyện gì,  nhiều binh sĩ chạy rần rần trong thành ?”
Ấn Ngạn lắc đầu, toan mở lời, chợt thấy một tờ giấy treo  quầy rượu bên trong nhà.
Ấn Ngạn: “……”
Theo một nghĩa nào đó, thứ  nên  gọi là bùa chú do Thiếu Chủ vẽ. Phàm là kẻ nào từng tiếp xúc với Thiếu Chủ, đều  nàng dùng loại giấy bùa  lừ/a g/ạt… để đổi lấy đồ vật.
 
Sau khi tìm  dấu vết mới của Thiếu Chủ để , các Trưởng Lão, Hộ Pháp đều dùng thần thông, truy tìm tung tích nàng. editor: bemeobosua. Dọc đường tìm thấy dấu vết nàng sử dụng pháp khí,   huyết trùng do Tuân Bồng luyện chế, cảm nhận  mùi m/áu tanh   nàng, sơ bộ  khoanh vùng  phạm vi.
Lưu Sa  tay phong tỏa cả khu vực ,   như thể vây bắt một con mèo hoang, loại bỏ chướng ngại, từng lớp từng lớp tiến .
“Thiên, ngươi  ?”
Thiên lắc đầu, dùng tay áo  lau vết m/áu bên mép.
 
“Ta sẽ cõng ngươi .”
Cù Lăng Ngọc nhỏ bé, cõng Thiên cũng nhỏ bé  kém, càng thêm cẩn thận tránh né những nơi  . Hắn  một đoạn  hỏi thăm    lưng   , nhưng nàng đáp  vài   im bặt, khiến Cù Lăng Ngọc càng lo lắng.
Lại một   đầu , Cù Lăng Ngọc chợt thấy mái tóc   rủ  vai   chuyển sang màu đỏ.
Cù Lăng Ngọc: “?”
Hắn vội vàng đặt  xuống. Cú xóc nảy  khiến Thiên đang hôn mê,  đủ sức duy trì lớp ngụy trang, ngay cả mặt nạ cũng rơi xuống, vỡ tan  đất.
 
Tấm mặt nạ  Thiên luôn  chịu tháo, Cù Lăng Ngọc chỉ coi đó là vật quan trọng của nàng,  nghĩ nhiều. Giờ đây đột ngột thấy khuôn mặt  lớp mặt nạ, cả   kinh ngạc ngây dại.
Nếu chỉ khuôn mặt  còn  đủ, thì mái tóc đỏ rực lúc  nàng để lộ , đủ để Cù Lăng Ngọc hiểu rằng, nàng  q/uan h/ệ vô cùng mật thiết với vị Ma Tôn .
Cù Lăng Ngọc từng tận mắt thấy Ma Tôn Hoài Uông xuất hiện  tông môn họ, dễ dàng đ/ánh bại các vị sư  sư tỷ của , thậm chí còn đ/ánh lui cả phụ  . Đó là  đầu tiên  nhận ,  phụ  cường đại, vạn năng , cũng  lúc  đ/ánh bại.
Từ đó, khuôn mặt t/ d/âm ngông cuồng ,    ghi nhớ sâu sắc. Tóm ,   kẻ  trong ác mộng của đứa trẻ, đều mang khuôn mặt của Ma Tôn.
 
Thiên mơ màng mở mắt, thấy vị ca ca nhỏ  mặt  nắm ch/ặt nắm đ/ấm,  : “Ngươi là con của Ma Tôn, ngươi  l/ừa !”
Thiên chớp mắt nghi hoặc: “Ta   lừ/a ngươi.”
Cù Lăng Ngọc nghẹn lời, nhận  nàng quả thực  l/ừa , chỉ là    phận  thôi.
Tiểu hài đồng bi phẫn đẩy nàng một cái,  đầu toan bỏ , đồng thời tuyên bố đoạn tuyệt: “Ta  nhận ngươi    nữa!”
Ngay cú đẩy , Thiên  lập tức ho  hai ngụm m/áu màu sắc kỳ quái, trông vô cùng đáng sợ.