8. Đại ca trường học 8
 
Trong khi đang chạy giữa đường núi, phía   một đoàn xe gầm rú đuổi tới, là đám đua xe của Ninh Trạch Ích, phần lớn đều quen Tại Dã, ngay cả  quen Tại Dã thì cũng quen chiếc xe của , "Hỏa Diễm U Linh" – một cái tên   vẻ  "trẻ trâu".
 
Thường ngày, chiếc xe  phi nước đại  đường núi, những đường vân   xe rực rỡ như ngọn lửa đang cháy,  xe đen nhánh cộng với  lái xe đen nhánh,  giống như một bóng ma cô đ/ộc  đường núi, lẩn khuất bên ngoài đám đông.
 
 hôm nay, ngọn lửa  dường như  còn rực cháy. Từng chiếc xe lòe loẹt  lượt vượt qua , những tay đua quen  cố tình giảm tốc độ để trêu chọc, huýt sáo, phát  những âm thanh kỳ quái.
 
Tại Dã đội mũ bảo hiểm nên   rõ vẻ mặt, chỉ mơ hồ thấy cằm   căng cứng, tỏ vẻ  hài lòng với sự chế giễu của đám  .
Lúc , từ trong lòng  cũng phát  một tiếng động kỳ lạ, giống như đang bắt chước tiếng huýt sáo và la hét của họ.  âm thanh  non nớt như chim non, và  kỳ quái. Âm thanh  phát ,  khiến đám  đang la hét  tất cả đều sững sờ.
 
“Ch/ết t/iệt, tiếng gì ?” Có  kêu lên.
Tại Dã  màng giận dỗi với đám k/hốn k/iếp , vẻ mặt  kỳ lạ,  giảm tốc độ,  với sinh vật nhỏ bé đang  bọc trong chiếc áo khoác đen thui  n/gực: “Không  bắt chước tiếng la hét kỳ quái của họ!”
 
Tại Dã  đám  đua xe giống như đang  một đám b/ệnh d/ịch dễ lây lan, chủ động giữ  cách, vạch rõ ranh giới, tránh để đứa trẻ  bắt chước tiếng la hét kỳ quái của họ.
 
Hôm nay  lái xe vô cùng  định,  những  nhanh, mà còn  khoe mẽ kỹ thuật, cứ thế chạy một vòng  đường núi  dừng . Cậu tháo Dư Thiên đang buộc  n/gực , nhấc đứa trẻ đặt xuống đất.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-8-1.html.]
Vừa đặt xuống đất, Dư Thiên  loạng choạng nghiêng sang hai bên  hai bước,  giống như  say rượu, nghiêng ngả xoay vòng  hai bước, vòng hai vòng, chân  vấp, ngã  xuống đất. editor: bemeobosua. Cô bé  ngã, nhưng dường như  kịp phản ứng,  ngây , hai tay nhỏ chống xuống đất, cố gắng thế nào cũng   dậy nổi, chỉ  thể ngẩng đầu   cầu cứu.
 
Tại Dã  cô bé chọc ,  thể giữ nổi vẻ mặt lạnh lùng của "trùm trường", lộ  một nụ   trẻ con, một tay chống lên xe,  vội vàng bế đứa trẻ lên, n/gược  còn trêu chọc : “Cứ cố chấp   chơi,  chóng mặt  chứ gì.”
 
Dư Thiên   dậy , cũng  cố gắng thử  nữa, lắc lư ngã vật  đất.
Tại Dã: “Này!”
 
Vì đứa trẻ ,    thể cảm nhận  tốc độ và sự phấn k/hích, chậm rãi chở cô bé về nhà.
Dư Thiên tắm rửa (chơi nước) xong,   cô bé tắm kiểu gì, nửa cái đầu đều đang nhỏ nước ướt sũng, Tại Dã cầm khăn lau qua loa cho cô bé, hai  mặt đối mặt, lúc  Dư Thiên đột nhiên hắt  một cái thật mạnh về phía .
 
“Hắt xì!!!”
Tại Dã nheo mắt, vẻ mặt ghê tởm nhưng nhanh nhẹn rụt đầu về phía , dùng khăn tắm quấn ch/ặt đ/ầu và mặt cô bé  xoa bóp,  đó  khuôn mặt nhỏ bé đỏ hồng của cô bé: 
“Chắc là   cảm lạnh chứ nhỉ?”
 
Đứa trẻ  buồn ngủ rũ rượi, thoát khỏi tay , tự giác cầm lấy chăn leo lên giường,  xuống.
Gần sáng, Tại Dã trở , chạm  đứa trẻ bên cạnh. Một lúc ,  đột nhiên mở mắt, đặt tay lên trán đứa trẻ để sờ sờ cho kỹ.
 
Cô bé đang  sốt.
Gọi thế nào cũng  tỉnh,  đầy mồ hôi ướt sũng. Tại Dã mím môi, nhanh chóng  dậy tìm th/uốc, cố gắng lắm mới tìm  cái hộp y tế  lâu  dùng, t/huốc cảm trong đó sắp hết hạn. Th/uốc sắp hết hạn liệu  dùng  ? Hơn nữa, trẻ hai tuổi  thể tùy t/iện uống th/uốc ? Cậu cất th/uốc .