82. Ảnh Đế 2
 
Phòng khách ở tầng một của một căn biệt thự nhỏ.
Có hai  lớn và một đứa trẻ. Đồng Kiến Tự và Thiên đang   hai chiếc ghế sofa đơn, còn Phượng Dự , chân  ngừng     c/ọ x/át sàn nhà một cách vô thức.
Nghe xong lời kể của  quản lý, Đồng Kiến Tự bật , lắc đầu.
 
Ngoài vẻ kinh ngạc ban đầu khi  Phượng Dự  đứa bé là con gái ,  vẫn giữ vẻ mặt bình thản và  mệt mỏi đó.
"Chị,  lẽ chị nhầm ."
 
"Chị nhầm ư? Đây   con gái em?" Thấy vẻ điềm nhiên của , Phượng Dự cũng bắt đầu nghi ngờ chính .
Đồng Kiến Tự khẳng định chắc nịch: "Chỉ là trông giống em thôi. Có lẽ bố  cô bé đùa giỡn với con,  cô bé  xem em  TV nên mới nhầm lẫn."
 
"Hơn nữa, chị  rõ tình trạng sức khỏe của em mà."
Với thể trạng kỳ lạ của , ngay cả   và bác sĩ   cũng  lộ vẻ khác thường, huống chi là  ngoài. Anh nghĩ cả đời   sẽ  tìm bạn đời, càng  thể  con.
 
Nghe đến đây, Phượng Dự cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy     lo lắng thái quá.
Dù  thì một   con  , bản  họ chẳng lẽ   rõ? Đồng Kiến Tự   , chắc chắn là cô  nhầm.
 
Càng nghĩ cô càng thấy chuyện  thật lãng xẹt, Phượng Dự bật , thoát khỏi trạng thái khẩn cấp, thư thái  xuống ghế sofa,   bắt đầu suy tính chuyện khác:
 "Không  con em mà  giống đến thế, nếu hai  cùng tham gia một chương trình nào đó thì..."
 
"Chị, khoan  chuyện đó , chị đưa con   về đây,  mau đưa bé về ? Giờ  bố  cô bé chắc đang sốt ruột lắm ," Đồng Kiến Tự c/ắt ngang những ý tưởng của  quản lý.
 
"Cũng !" Phượng Dự nhớ  chuyện đó, nhưng  thấy khó xử.
"Chị nhặt con bé ở vệ đường, giờ  đưa nó   đây?"
Cô  dậy  đến  mặt Thiên và hỏi: "Bé con , dì  đùa  nhé, bố  con tên gì, nhà con ở ? Dì đưa con về nhà nhé?"
 
Thiên im lặng từ nãy đến giờ, ngoan ngoãn   sofa, đôi mắt đảo qua  giữa hai  đang  chuyện. Đôi giày da nhỏ  kịp cởi cứ đung đưa.
Nghe Phượng Dự hỏi, cô bé giơ tay chỉ  Đồng Kiến Tự bên cạnh,  thứ hai : "Đồng Kiến Tự, bố."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-82-1.html.]
 
Rồi cô bé còn bực bội thêm một câu: "Không  nhà,  về ."
Đồng Kiến Tự –  bất đắc dĩ  nhận  bố – và Phượng Dự –  chẳng moi  thông tin gì –  .
 
"Đến chỗ an ninh hỏi xem  hộ dân nào gần đây  lạc con . Nếu  , đành  đưa bé đến đồn cảnh sát thôi."
Đồng Kiến Tự ,  đứa trẻ  giống . Dường như sợ cô bé  thấy từ "cảnh sát" sẽ sợ hãi,  còn an ủi  với cô bé.
 
Ở tuổi ba mươi ba, Ảnh đế Đồng khi  vẫn toát lên vẻ ngây thơ, thuần khiết. Đôi mắt  đen trắng rõ ràng, lòng đen  màu đậm hiếm thấy ở  trưởng thành, trông vô cùng sạch sẽ.
 
Dáng mắt , khi mi mắt rủ xuống, cái bóng đổ xuống khiến đuôi mắt trông  cụp xuống,  mờ  tuổi tác.
Đường cong của sống mũi và xương chân mày đặc biệt hợp với đôi mắt đó, hòa trộn giữa sự mềm mại và nét  tuấn, tạo nên khí chất đặc biệt khiến   vô thức liên tưởng đến những hình ảnh như thanh bảo kiếm trong hộp ngọc  tre xanh, hoa đào.
 
Bên  đôi mắt nổi bật đó, các đường nét khác  khuôn mặt  cũng vô cùng ưu tú.
Tóm , những cô gái  Ảnh đế Đồng   như thế, dù thích   cũng sẽ đỏ mặt.
 
 Thiên mới ba tuổi,   trải qua nhiều "ông bố" mà  ai  xí. Cô bé ở tuổi nhỏ  đạt đến trình độ "  vẻ  của cha".
Vì thế, khi thấy ông bố mới   với , Thiên chỉ đột nhiên thở dài, trông còn sầu não hơn cả hai  lớn  mặt.
 
"Con đói," cô bé .
Đứa trẻ dù tâm trạng  , ban đầu   ăn, nhưng khi bụng đói thì  thể nhịn . editor: bemeobosua. Phượng Dự đang luyên thuyên với Đồng Kiến Tự về việc đưa đứa bé đến đồn cảnh sát lỡ gây hiểu lầm thì  thấy lời của cô bé, cô nhớ  nghệ sĩ của  cũng  ăn sáng.
 
"Thế  , chị  hỏi thăm chỗ an ninh , t/iện thể mua đồ ăn cho hai đứa. Giờ nấu nướng ở nhà thì muộn quá."
Phượng Dự     đến tủ lạnh xem xét, cau mày: "Điền Miêu  lấp đầy tủ lạnh cho em ? Chẳng còn gì ăn uống cả."
 
Đồng Kiến Tự  quen với những lời cằn nhằn của  quản lý, đáp  một câu: "Điền Miêu xin nghỉ ."
Lấy điện thoại  để gọi đồ ăn, Phượng Dự than phiền: 
 
"Lại xin nghỉ! Em  tìm trợ lý mới thôi, cô Điền Miêu  chắc   lâu . A Nhan   b/ệnh bất ngờ,  p/hẫu th/uật còn   viện dưỡng sức, mấy tháng   về . Chị thì nhiều việc, việc lớn việc nhỏ  lo xuể hết. Thời buổi  tìm  một trợ lý  khả năng  việc, ít chuyện,  trách nhiệm và kín miệng khó quá !"