"Vậy chúng  ăn chút trái cây nhé?"
"Ăn!"
 
Đồng Kiến Tự  mua một bộ khuôn c/ắt  dễ thương,  thể c/ắt trái cây thành hình động vật nhỏ, ngôi , mặt trăng và bông hoa.
Anh mua  nhiều thứ tương tự: bát trẻ em hình quả bí ngô, hình bướm, thìa hình móng mèo, và khuôn  đá viên hình gấu, hình thỏ.
 
Anh đang c/ắt trái cây, Thiên chạy đến tủ lạnh tìm sữa chua.
Từ khi thấy loại sữa chua quen thuộc , Thiên  chịu uống bất kỳ loại nước nào khác. Cả tủ lạnh chất đầy sữa chua của cô bé.
 
Cô bé đặt sữa chua cạnh tay Đồng Kiến Tự, yêu cầu: "Bỏ cái   trái cây!"
C/ắt trái cây xong cho con gái, Đồng Kiến Tự tự rót cho  một cốc nước, nhớ đến viên đá hình gấu đông lạnh hôm qua nên lấy  một viên.
 
"Thiên,  gấu nè."
Anh thả viên đá hình gấu  cốc nước của ,  trêu cô bé: "Gấu con đang uống nước."
 
Thiên sửa lời : "Gấu con đang tắm."
"Được , đang tắm." Đồng Kiến Tự uống một ngụm nước lạnh.
Lại  cô bé : "Bố uống nước gấu con tắm."
 
Đồng Kiến Tự: "..." 
Bỗng dưng  cảm thấy vị nước  còn ngọt ngào nữa.
"Thiên cũng uống nước gấu con tắm !" Đồng Kiến Tự đưa cốc qua giả vờ cho cô bé uống.
 
Cô bé rụt đầu, nhún vai né tránh,  khúc khích: "Con  uống !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-85-3.html.]
Tòa nhà Lê Minh ở thành phố S là nơi trụ sở chính của công ty trò chơi Khuyên Dã  chuyển đến hai năm .
 
Sáng cùng ngày, Tại Dã (ông chủ công ty)  gặp bạn ở Ninh Thủy về. Chiều,   công ty,   thấy nhân viên  vẻ lơ đãng, gõ bàn phím  nhanh, nhưng  màn hình máy tính thì  là đang chat chit, đến cả sếp  qua phía  cũng  hề  .
 
Tại Dã  bận tâm,  thẳng đến văn phòng quản lý phòng marketing ở tầng ba. Chưa  cửa,    thấy giọng  lớn của cô .
"Cái gì! Chồng   một đứa con, ba tuổi  á? Sao    !"
 
Nghe đến đây, Tại Dã khựng , suýt nữa tưởng    lén  chuyện riêng tư quan trọng của cấp .
 
Cho đến khi cô   tiếp: "Không thể nào, chồng  - Ảnh đế Đồng - chẳng  vẫn đ/ộc  ? Bạn bè   kết hôn hết  mà   vẫn lẻ bóng  mà!   tin! Cái gì, con bé giống   ? editor: bemeobosua. Giống đến mức nào chứ,   tin... Ôi chao, thật sự giống! Huhu, thôi xong , chắc chắn là con gái   ,   mất chồng nữa !"
 
Vị quản lý marketing  là một "lão tướng"  theo  từ thành phố Ninh Thủy. Bình thường cô  là một   tháo vát,  ngờ   cả khía cạnh .
Thấy cô   điện thoại mãi  dứt, Tại Dã gõ cửa, để lộ khuôn mặt  chút cảm xúc, nhắc nhở: "Bản kế hoạch marketing cô gửi cho   vài vấn đề. Lát nữa qua họp."
 
Anh vẫn giữ thói quen cũ, thường xuyên họp nhóm nhỏ với vài cấp  quan trọng. Có chuyện gì   thích nhắn tin, mà thích trao đổi trực tiếp hơn.
Nhìn ông chủ ngày càng chững chạc và uy nghiêm hơn trong những năm qua, Quản lý marketing Cao Gia lập tức đặt điện thoại xuống, bày  vẻ mặt nghiêm túc: "Vâng, Sếp Tại,  đến ngay đây, Sếp Tại!"
 
Đợi Tại Dã  , cô  vẫn còn hoảng hồn, lấy điện thoại , xem kỹ bức ảnh mà bạn bè gửi.
Bức ảnh chụp lén của  qua đường   rõ nét lắm, nhưng vẫn  thể thấy đứa bé  Ảnh đế Đồng ôm trong hành lang bệnh viện  khuôn mặt tròn trĩnh và đáng yêu.
 
Đứa bé  đột nhiên khiến cô  nhớ đến một đứa trẻ đáng yêu khác.
Một cô bé đáng yêu  gọi cô  là chị,  đặt đồ ăn vặt lên bàn cô, thấy cô  đau bụng còn mời cô uống sữa chua, thường xuyên   bài tập trong văn phòng sếp, và dẫn mèo  tuần tra công ty.
 
Nghĩ , đó  là chuyện của vài năm  .