,  khi  Đồng Kiến Tự hỏi,  thấy Tại Dã, đứa bé gật đầu  chút do dự. Tại Dã đưa tay , cô bé cũng chịu để  bế.
Chỉ là khi  Tại Dã ôm, cô bé vẫn dùng một tay nắm c/hặt ngón tay của Đồng Kiến Tự  buông.
 
Đồng Kiến Tự an ủi cô bé: "Bảo bối ngoan ngoãn nhé, đợi vài ngày nữa bố sẽ đến đón con."
Tại Dã trong lòng   cứ việc bận ,  cần đến đón cũng  , nhưng lời  kịp thốt  thì sợ k/ích th/ích đối phương đổi ý ngay lập tức, nên đành im lặng   gì.
 
Việc Đồng Kiến Tự đồng ý để  đưa con bé về ở vài ngày  là điều ngoài dự đoán của  .
"Anh sẽ chăm sóc Thiên  chứ?" Đồng Kiến Tự hỏi.
"Đương nhiên ," Tại Dã trả lời.
 
Sau khi thu dọn một  đồ dùng thường ngày của con bé, Đồng Kiến Tự đưa họ .
Tại Dã ôm con bé bước   nhanh. Trợ lý Trương  phía , luôn  cảm giác   đang sợ Ảnh đế Đồng đuổi theo giành  con bé.
"Ông chủ, chúng  về S thành bây giờ ?"
 
"Không,  Ninh Thủy."
Căn nhà ở Ninh Thủy   dọn dẹp thường xuyên. Tại Dã thỉnh thoảng về Ninh Thủy tụ tập bạn bè thì sẽ ở đó. Chỉ là so với nơi đó, khi ở một   thích sống ở căn hộ gần công ty tại S thành hơn.
 
Cánh cửa lớn  đẩy . Căn phòng với cách bài trí y hệt mấy năm . Thậm chí  ghế sofa, trong tủ, khắp nơi đều là búp bê nhồi bông mà nhóm bạn ngày xưa  tặng cho Thiên.
Nội thất rực rỡ sắc màu, mỗi góc nhọn đều  bọc  để tránh trẻ con va chạm, t.h.ả.m lông dài để con bé  thể bò  đó.
 
Mỗi góc nhà đều  dấu vết cuộc sống của đứa trẻ.
Thiên  ngủ một lúc  xe nên  chút tinh thần. Cô bé  Tại Dã đặt xuống sàn,  thấy  thứ quen thuộc, liền chạy thẳng về phía  mà  hề suy nghĩ, dù chỉ đang mang vớ.
 
Tại Dã theo thói quen la lên: "Mang dép !"
Trong tủ giày  dép đen của , và cả dép nhiều màu sắc của con bé, từ cỡ hai tuổi đến sáu tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-98-3.html.]
 
Anh lấy  một đôi dép hình quả dâu tây. Thiên bám  cửa tủ giày : "Con   mang đôi ."
Tại Dã: "Con  mang đôi nào?"
Thiên nghĩ một lát  : "Quả bí ngô."
Tại Dã: "Con  gì  giày bí ngô?"
Thiên khẳng định: "Có ạ!"
 
Không tranh cãi với cô con gái đang ốm, Tại Dã đành lục tung tủ lên, tìm  đôi giày bí ngô mà cô bé . Đó là giày để   mùa đông,   dép  trong nhà, hơn nữa đó là giày cỡ sáu tuổi, giờ mang sẽ  rộng.
 Thiên nhất quyết  mang đôi , Tại Dã đành để cô bé mang.
 
Thiên mang đôi giày lạch bạch  khắp nhà. Cô bé  loanh quanh phòng khách, nhà bếp, như thể đang kiểm tra lãnh thổ  lâu  đến.
Tại Dã túm lấy mũ cô bé, nhấc cô bé đến phòng ngủ cũ.
 
"Con vẫn còn sốt,  khó chịu nữa , còn sức chạy khắp nơi. C/ởi áo khoác  và  lên giường ."
Cô bé  cởi áo khoác ngoài và nhét  chiếc chăn ấm áp. Tại Dã đắp chăn kỹ cho cô bé.
"Có  uống nước ?"
Thiên lắc đầu.
 
"Có  ăn gì ?"
Thiên vẫn lắc đầu.
Tại Dã liền im lặng,  bên mép giường  cô bé. editor: bemeobosua. Một lúc , Thiên cảm thấy mí mắt nặng trĩu, sắp nhắm , Tại Dã mới lên tiếng  nữa.
"Sao con  gọi  là 'ba ba' nữa?"
 
Thiên mở mắt  , hỏi  với vẻ mặt khó coi của : "Con   con gái ruột của chú nữa, chú còn   bố của con ?"