Phòng bệnh cũng còn yêu cầu môi trường vô trùng nữa, cuối cùng thể tự do bên giường , nắm bàn tay lạnh của , thậm chí còn thể ôm , hôn .
“Chị dâu, hãy chuyện với nhiều hơn,” Tô Dật cạnh giường, ánh mắt dừng khuôn mặt bình yên của Tiêu Thế Thu, “Cứ coi như… đều thể thấy. Kể về những chuyện hai trải qua cùng , kể về con cái, kể về những gì đang xảy bên ngoài. Âm thanh, xúc giác, đều là những kích thích đối với , ích cho việc đánh thức ý thức.”
Anh ngừng một chút, dường như đang cân nhắc từ ngữ, “Anh bất cứ lúc nào cũng thể tỉnh , dĩ nhiên… cũng thể…” Anh nuốt ngược những lời phía , nhưng thể hiểu ý của câu đó— cũng thể còn đợi lâu, thậm chí… vĩnh viễn chìm giấc ngủ.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Con thật sự là một sinh vật kỳ lạ.
cứ nghĩ rằng theo thời gian, sẽ càng thêm lo lắng, càng thêm tuyệt vọng, thậm chí sụp đổ. sự thật ngược .
Có lẽ là sức mạnh mà hai sinh linh bé bỏng trong bụng mang , lẽ là việc luyên thuyên với mỗi ngày trở thành một thói quen, hoặc cũng thể là câu ‘bất cứ lúc nào cũng thể tỉnh’ của Tô Dật cho hy vọng, mà tâm trạng của lắng đọng lúc nào .
Sự lo lắng thế bằng một sự bình yên gần như tê liệt, bắt đầu quen với cuộc sống .
Chồng là ngủ trong rừng, còn , là nàng công chúa mang bụng bầu đến đánh thức .
Nói đến cái bụng, mới bảy tháng mà lớn như sắp sinh, nặng trĩu.
Đôi khi thậm chí dùng tay đỡ lấy, thật sự sợ bụng đủ chắc sẽ căng rách.
Con cân nặng đều đặn tăng lên, đây là đầu tiên trong đời lo lắng về việc tăng cân.
Mỗi thấy con lớn hơn, trong lòng dâng lên một niềm vui sướng— các bé lớn thêm một chút.
Khoảnh khắc thực sự cảm nhận thế nào là kết tinh của tình yêu, sự hiện diện của các con chứng minh rằng chúng từng yêu sâu đậm, đây là tất cả hy vọng để tiếp tục về phía .
Khoảng thời gian , lẽ là những ngày tháng nhàn rỗi nhất trong cuộc đời .
Mỗi ngày ngủ dậy tự nhiên, cần bận tâm đến trang phục, cần tốn thời gian trang điểm, cả ngày mặt mộc hề lo lắng về ngoại hình.
Ba bữa ăn hàng ngày chị Lý sắp xếp chu đáo, ngay cả đồ ăn vặt cũng chuẩn sẵn, mỗi ngày một món mới lạ, nửa tháng trùng lặp.
Tiêu Chính Ninh thường đến hai một tuần, lặng lẽ bên giường con trai, đôi khi hỏi vài câu về tình trạng sức khỏe một cách vụng về, nhiều hơn là chỉ thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-me-ke-cua-nguoi-yeu-cu/chuong-1038.html.]
Khoảng thời gian , tóc bạc của ông rõ ràng nhiều hơn.
Tiêu Thế Như đều đặn ít nhất ba một tuần đến thăm, chuyện công ty một chữ cũng hỏi.
khuôn mặt tròn trịa đây của cô trở thành mặt trái xoan, thậm chí vài còn xuất hiện quầng thâm mắt.
Tiêu Thế Như cũng nhắc đến chuyện công ty với , cô mệt mỏi như , chắc hẳn đại phòng và tam phòng nhà họ Tiêu gây ít rắc rối.
Tô Dật từng nhắc đến một , rằng của chi thứ nhà họ Tiêu cố gắng đến bệnh viện ‘thăm’ , nhưng Tiêu Chính Ninh sắp xếp chặn .
Người của Khâu Bân Kiệt rút khi vụ án nhà họ Lục kết thúc, nhưng lực lượng an ninh do Tiêu Chính Ninh để vẫn kiên cố canh giữ tầng cao nhất.
Khâu Bân Kiệt cũng đến vài , mang đến một tin tức khiến bất ngờ, Tư Khấu Đình tự sát trong tù, dùng cán bàn chải đánh răng mài nhọn.
Mặc dù cô chết, nhưng vẫn hận cô .
Vườn của bệnh viện gần như trở thành lãnh địa riêng của .
Minh Thành Cương từ mang đến mấy con thỏ trắng muốt nuôi ở đó, những cục bông mềm mại, yên lặng gặm lá rau, trở thành bạn đồng hành nhất khi thẫn thờ.
Tiểu Nhan, và Hoàng Thiên Di phiên đến bầu bạn với .
Hoàng Thiên Di từ Tây Ban Nha chơi một vòng về, mới trải qua những gì trong hơn một tháng qua, tức đến nhảy dựng lên, chỉ mũi mắng bạn bè, chuyện lớn như mà giấu cô .
“Trong mắt còn tớ là chị em thiết dị phụ dị mẫu hả?”
ánh mắt chạm cái bụng nhô cao của , cơn giận đó lập tức xẹp xuống, cuối cùng chỉ thể trút giận bằng cách đ.ấ.m đá Đường Nghị bên cạnh một trận.
“Đổ tại ! Đổ tại ! Manh Manh gặp chuyện thèm cho em! Trong mắt còn em là bạn gái !” Hoàng Thiên Di đánh la.
Đường Nghị nhăn nhó mặt mày, dám tránh cũng dám đánh trả, biện minh: “Thiên Di, lúc đầu em cũng mà, là chú em yêu cầu giữ bí mật mà! Em nào dám …”
“Em cần ! Dù cũng là tại !” Hoàng Thiên Di vô lý đ.ấ.m vai .