Bây giờ thật sự thiếu tiền, nhưng thể . Chị họ bươn chải bên ngoài mấy năm nay chắc chắn vất vả, dù thế nào cũng thể lấy tiền .
“Cầm lấy , em thiếu tiền, đây chỉ là chút lòng thành của chị thôi, em cũng đừng chê ít, cứ coi như chị mua cho em hai bộ quần áo mới.”
còn định từ chối, ai ngờ bà nội tới giật lấy phong bao lì xì, “Mày cho tiền em trai ruột mày, cho ngoài, còn chẳng thèm cảm kích mày.”
Nói bà giật luôn phong bao lì xì tay bác gái cả, “Cái tao giữ cho mày, để dành cho thằng Tuấn Lương cưới vợ.”
Màn thao tác ‘sặc mùi’ của bà nội khiến sững sờ. Sớm thế thà nhận còn hơn.
Chị họ tức đến chịu nổi, định giật thì bác gái cả kéo , “Tuấn Đệ , thôi con, con khó khăn lắm mới về một chuyến, tiền cứ coi như hiếu kính bố .”
Thực ai cũng rõ, tiền đến tay bà nội thì cũng chẳng khác gì đến tay Hạ Tuấn Lương, bác trai và bác gái cả chắc chắn tiêu một xu nào.
--- Chương 135 ---
Hối hận vì nhận lì xì
“Ha, nếu đúng là hiếu kính bố thì con chẳng gì , e rằng là hiếu kính em út thôi.” Chị họ tức đến đỏ bừng mặt.
“Thôi , chiều hư thì cứ chiều, dù đừng đến than vãn với con là . Mười sáu nghìn đến tay nó thì tám chín phần mười mang chơi game hết.”
Trong lòng cũng dễ chịu gì, “Chị, em xin , sớm thế em nhận , ngờ bà nội trực tiếp giật lấy. Số tiền em sẽ bù cho chị.”
Chị họ khinh thường : “Ai thèm em bù chứ, chị mấy năm nay đủ tiền tiêu vặt ? Em đừng coi thường khác ha.” Nói còn liếc bà nội một cái.
Chị họ nhà lâu như mà em trai chị còn khỏi phòng. Đến bác trai cũng chịu nổi gõ cửa, “Tuấn Lương, chị con về , con gặp ?”
Một lúc lâu mới tiếng vọng từ bên trong: “Biết , đợi con chơi xong ván .”
Bác trai bất lực lắc đầu bỏ . Chị họ nhịn với bác gái cả: “Thằng Tuấn Lương ở nhà ngày nào cũng chơi game ? Mẹ cũng quản nó .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Bác gái cả ngượng ngùng : “Cũng ngày nào cũng , chẳng qua là đang Tết việc gì mà, cứ để nó chơi nhiều một chút, đợi qua Tết sẽ ngoài tìm việc.”
“Tuấn Đệ mới về, chúng ăn cơm , gì ăn cơm xong .” Bác trai cắt ngang lời chỉ trích tiếp của chị họ dành cho Hạ Tuấn Lương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-me-ke-cua-nguoi-yeu-cu/chuong-120.html.]
Món ăn dọn lên bàn hết , Hạ Tuấn Lương vẫn mãi . Bà nội còn cho chúng ăn , nhất định đợi cháu trai lớn của bà lên bàn mới động đũa.
Bác gái cả gọi hai mà vẫn thấy động tĩnh, chị họ liền trực tiếp đá cửa, “Không chịu cút ngoài thì đập điện thoại của mày!”
Hạ Tuấn Lương lúc mới ló mặt khỏi phòng với hai quầng thâm mắt. Cậu bực bội : “Các cứ ăn , cứ nhất định đợi , hại thua một ván.”
“Tuấn Lương, con là cháu đích tôn, thể ăn đồ thừa của hai đứa con gái chứ.”
Sự dịu dàng hiếm của bà nội chỉ dành cho Hạ Tuấn Lương mà thôi.
“Tuấn Đệ , bây giờ con ngoài ăn phát đạt , giúp đỡ em trai con nhiều . Con xem cái xe của con thế , em con bây giờ vẫn còn cái xe nát, nó đổi xe mới, con chị giúp nó chứ.”
Bà nội vẫn quên tâm nguyện của cháu trai lớn, dụ dỗ bố thành, bắt đầu tìm cách thao túng chị họ.
“Bà nội, xe của thằng Tuấn Lương cũng mới chạy sáu năm, xe Jetta đó bền lắm, chạy mười mấy năm cũng vấn đề gì, thành xe nát ? Nó đổi xe thì tự mà kiếm tiền.
Mở miệng đòi hỏi là hả? Chiếc xe đầu tiên để chú hai mua , giờ đổi xe mới còn dám để khác mua ?” Chị họ hề nể nang đứa em trai chút nào.
Bà nội “Bốp” một tiếng đập bàn, “Mày lấy chồng mà lấy một đồng tiền sính lễ nào, nhà Hạ lão chúng cứ thế mà gả một đứa con gái lớn ?
Đâu chuyện rẻ mạt như , mày với nhà chồng mày , sính lễ bù , còn tổ chức đám cưới, sính lễ vàng bạc thiếu một thứ gì!”
Chị họ lạnh: “Bà nội bao nhiêu tiền sính lễ?”
“Năm mươi vạn!” Bà nội hùng hồn.
Chị họ đổi sắc mặt hỏi: “Vậy của hồi môn của con, chuẩn bao nhiêu?”
“Của hồi môn? Nhận sính lễ thì con sẽ chuẩn của hồi môn cho con!”
Bà nội ấp úng, là định cho của hồi môn nào cả.
“Bà nội, bà dùng tiền sính lễ của chị họ để mua BMW X5 cho Tuấn Lương đúng ạ?”
khách sáo chỉ thẳng mục đích của bà, “Bố con chịu mua, bà liền chuyển chủ ý sang chị gái. Bà thiên vị cũng quá đáng lắm đó.