Điểm khác biệt duy nhất so với những khác, lẽ là ánh mắt sắc bén, khiến chút dám thẳng. Ánh mắt hạ xuống, chú ý đến các khớp ngón tay ông những vết sẹo cũ, trong lòng đoán rằng đây hẳn là vết thương do công việc.
mỉm và thẳng thắn đáp , “Trong lòng đại khái phỏng đoán, nhưng chắc chắn. Hợp tác cảnh sát và dân là nghĩa vụ của với tư cách một công dân, thể giúp gì cho ông?”
Lời của khiến đội trưởng Văn giãn mày , “Cô Hạ chuyện khéo léo đó, thật cô đừng bận tâm, khi cô bước , thấy ít nhiều chút thất vọng, cô trông thật sự còn trẻ, ít nhiều cũng lo lắng cô giữ bí mật trong lòng.
Tuy nhiên, cử chỉ hiện tại của cô vẫn khiến cảm thấy cô đáng tin cậy.”
khi “đội mũ” cho xong thì ông sẽ bắt đầu giao việc cho .
“Anh cứ thẳng những gì cần , nhất định sẽ dốc lực phối hợp.” sợ Đội trưởng Văn tiếp tục những lời xã giao, mà bản cũng chút mong chờ nhiệm vụ của .
Đội trưởng Văn sảng khoái, sang hai đồng nghiệp của : “ là thể xem thường mấy cô gái trẻ bây giờ, còn sốt ruột hơn cả .”
Nói cũng phí thời gian nữa, thẳng vấn đề.
“Vậy thẳng nhé, đây Tiểu Hồng chắc nhắc với cô , cảnh sát chúng định sắp xếp vùng công ty COLLIN.”
Tiểu Hồng? phản ứng một chút, Tiểu Nhan im lặng chỉ mũi , mới sực nhớ cô họ Hồng, vì luôn gọi là Tiểu Nhan nên gần như quên mất họ của cô .
“Vâng, .” gật đầu , “ Lục Nguyên Thanh gặp cô , cô sẽ nguy hiểm.”
“ , cô cũng , nên chúng tìm khác phù hợp hơn.” Đội trưởng Văn với vẻ mặt nghiêm túc.
--- Chương 792 ---
Bố qua với ?
Lúc , cơ bản thể xác định, họ tìm chính là Phương Đông Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-me-ke-cua-nguoi-yeu-cu/chuong-733.html.]
bất giác về phía cô , thấy sang, cô gật đầu với , “ , Đội trưởng Văn chính là , đến thành phố A là vì nhiệm vụ .”
Đội trưởng Văn : “Chúng chọn cô, cũng vì cô và Tiểu Phương khá quen thuộc, hợp tác sẽ thuận tiện hơn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cấp coi trọng nhiệm vụ , thành phố A và thành phố T cùng phối hợp hành động, việc lựa chọn nhân sự cũng vô cùng thận trọng.
Tất nhiên, chúng chọn cô cũng vì cô đáng tin cậy, và khả năng thành nhiệm vụ .”
45. Vốn dĩ cảm thấy gì đặc biệt, nhưng khi Đội trưởng Văn , bỗng dưng cảm thấy căng thẳng, nuốt bọt, gượng gạo : “Cái đó… một chuyện lớn như , cũng thể gì, lỡ như, lỡ như , hỏng chuyện lớn của các thì ?”
Đội trưởng Văn sự lo lắng của , vô cùng hiền lành, ừm, là cái kiểu hiền lành mà tự cho là , thì thấy ánh mắt vẫn khá sắc bén.
“Cô Hạ,” đàn ông đeo kính ở góc phòng đột nhiên lên tiếng, “Cô là sinh viên khoa Thiết kế Thời trang của Đại học A, đúng ?”
hiểu tại hỏi , nhưng vẫn thành thật gật đầu.
Đội trưởng Văn giới thiệu với : “Đây là hỗ trợ kỹ thuật cho hành động của chúng , đồng chí Lạc Dũng.”
Lạc Dũng gật đầu với , tiếp tục : “Kế hoạch của chúng là thế , đồng chí Tiểu Phương sẽ vùng với phận là sinh viên nghiệp ngành thiết kế thời trang, vì cần phối hợp công việc của cô , giải đáp thắc mắc và đưa bản vẽ thiết kế bất cứ lúc nào.” Lạc Dũng giải thích với .
gật đầu : “Cái , chỉ hiểu tại chọn , nhiều nhà thiết kế thời trang xuất sắc mà, , luận văn nghiệp của còn duyệt nữa…” Lời vẻ thiếu tự tin.
Mấy mặt đều bật , Đội trưởng Văn kiên nhẫn giải thích với : “Ban đầu chúng cũng cân nhắc tìm một nhà thiết kế chuyên nghiệp, nhưng đó tổ chuyên gia hình sự rằng, nếu với phận sinh viên mới nghiệp, thể hiện quá hảo sẽ đáng ngờ.
Tốt nhất là một sinh viên mới nghiệp thực sự, trình độ tương đương với vùng để phối hợp, như phản ứng của của chúng khi đối mặt với môi trường công sở sẽ chân thực hơn.
Đó là lý do chúng nghĩ đến việc tìm một sinh viên mới nghiệp thực sự để phối hợp.”
Tiếp đó, mở một tập tài liệu đặt bên cạnh, chỉ các hình ảnh bên trong với : “Cô xem những tác phẩm , thừa sáng tạo nhưng kỹ thuật còn non nớt – chúng chính là cái cảm giác ‘ tiềm năng nhưng đủ trưởng thành’ .”
ghé xem, hóa đều là những tác phẩm của trong hai năm qua, bản còn một tuyển tập như , công việc của họ đúng là tỉ mỉ thật, khi chuyện kết thúc, xem thử thể xin một bản tài liệu về .