Lãng Dữ trả lời ngay, chằm chằm cô một lát, thấy hai tay cô để đầu gối, khóe môi nhịn nhếch lên: “Em vốn tưởng rằng chị sẽ rút thanh đao ép hỏi em về chuyện ."
“Nếu chị cảm thấy em là mối nguy hiểm, thanh đao sẽ chỉ dùng để ép hỏi .”
Lãng Dữ lập tức hiểu ý cô: “Bởi vì là kẻ địch thì cần hỏi tại , chỉ cần dùng đao diệt trừ là đúng ?”
“Phải.”
Lãng Dữ mím môi, khi ngẩng đầu lên nữa, bầu khí khác, : "Cơ quan phát hiện biến động bất thường. Mười ba các chị chắc chắn du hành đến tận thế vì một BUG rõ nào đó. Với tư cách là Chánh án tận thế, em thể mặc kệ sự an của , em tìm cách đưa ngoài an . Vì em mới biến hình để lẻn . Nếu trong thời gian em gây phiền phức cho chị, em xin chị ngay tại đây... Đương nhiên, nếu chị thích cách , em thể dừng ngay lập tức…”
“Đừng, chỉ cần em thể bảo vệ bọn trẻ, em vẫn nên ở thì hơn.” Cậu còn kịp xong, Thích Mê lập tức ngắt lời.
Hôm nay cô thật sự trải nghiệm cái gì gọi là thuật phân , đương nhiên càng nhiều giúp đỡ thì càng .
Có lẽ ngờ Thích Mê vui vẻ đồng ý như , Lãng Dữ sửng sốt một chút, khi ý thức cô đang gì, mới chậm rãi gật đầu.
Thích Mê đưa tay : " để đảm bảo an , chị xem giấy tờ tùy của em."
Lãng Dữ lấy điện thoại di động , mở giấy tờ tùy đưa cho cô.
Thích Mê lướt lướt hai đưa : “Cơ quan thẩm phán ngày tận thế là tổ chức bí mật của chính phủ ?”
"Ừ, việc quan trọng nhất là duy trì trật tự của tận thế. Một khi phát hiện chơi rõ danh tính tiến , bọn em sẽ cử đến trợ giúp. Tất nhiên, em cũng sẽ luôn chú ý ngăn chặn chơi phát điên và phá hủy hệ thống của trò chơi tận thế." Lãng Dữ nhận lấy điện thoại.
Thích Mê: “Lúc khi chị còn ở trong trò chơi thì tổ chức hề xuất hiện, nó thành lập từ năm ngoái ?”
“Vâng, bởi vì đó xảy một...” Lãng Dữ dừng , đổi lời, “tình huống nghiêm trọng… cho nên chính phủ thể lập một tổ chức như .”
“Ồ.”
Trông thấy cơn giận của Thích Mê bớt , Lãng Dữ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
chỉ mới một lát, đôi mắt dò xét của Thích Mê chằm chằm : "Cho nên, em biến thành trẻ con nhiều ngày như thế là vì lợi dụng chị ?"
“!!!”
Lãng Dữ tự nhiên ho khan vài tiếng, làn da tái nhợt bỗng chốc đỏ bừng, ngay cả động tác che miệng theo bản năng cũng thể che giấu sắc mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-106.html.]
Trước vẫn luôn đắm chìm trong vui sướng, tưởng Thích Mê thích trẻ con nên biến thành bộ dạng trẻ con để cho cô vui, thể lén lút bảo vệ cô, cũng suy nghĩ nhiều như ... Bây giờ nghĩ , những gì!
Biến thành trẻ con ôm ấp cô, chẳng là biến thái đấy !!
"Xin…xin !" Lãng Dữ cúi đầu, đột nhiên lắp bắp : "Em…em lợi dụng chị... Nếu chị thấy phiền, em…em sẽ nghĩ cách đền bù cho chị."
“Được , món nợ chị sẽ ghi cho em.” Thích Mê liếc khuôn mặt đỏ bừng của , cầm chai bia chân lên: “Nhìn em vẻ còn khá trẻ, chắc chỉ mới hai mươi thôi đúng ?"
“Vâng.”
Thích Mê dùng d.a.o cạy nút chai, ngẩng đầu : “Đi lấy hai cái ly đến đây, nhẹ nhàng thôi.”
Lãng Dữ gật đầu, ngoan ngoãn rón rén bếp, lặng lẽ lấy hai cái ly.
Thích Mê nhận lấy ly, rót bên nửa ly bia, nửa chai còn đậy nắp để dành cho Eva.
Thích Mê chạm nhẹ chiếc cốc của : “Từ giờ trở , bọn trẻ sẽ nhờ em chăm sóc. Hy vọng em sẽ giữ lời và bảo vệ sự an của chúng khi chị ở bên cạnh.”
“Vâng. Đó là trách nhiệm của em.”
Nguyệt
•
Ba ngày .
Gần biển nên trong khí thoang thoảng mùi biển. Đỗ Thụy lái xe buýt về phía đông nam, từ xa thể thấy ánh sáng rực rỡ bờ biển.
Thích Mê ở quầy bar chằm chằm Lãng Dữ: “Em là tiến hóa nhưng vẫn cảm nhận ?”
Để tránh những giải thích cần thiết và rắc rối, cả hai quyết định để Lãng Dữ biến thành một đứa trẻ bốn tuổi và tiếp tục hòa nhập đám trẻ, chỉ tiết lộ danh tính thực sự của cho Eva và ba lớn còn .
“Em từng ngang qua, nhưng .” Lãng Dữ nhẹ nhàng đáp.
Thích Mê thở dài, từ từ thẳng dậy.
Lúc , Đỗ Thụy đột nhiên kêu lên, đạp phanh khẩn cấp. Quán tính khiến Thích Mê nghiêng sang một bên, may mắn , Lãng Dữ nắm tay cô, giữ cho cô ngã.