Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-03-24 17:04:08
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì còn cách một nên ngay khi con chuột biến dị ý định tấn công cô, Thích Mê phi đao đ.â.m thủng trái tim của nó. Cô qua, một chân giẫm lên cổ của chuột, cho con vật nhỏ vẫn đang cố gắng giãy giụa c.h.ế.t một cách thống khoái, đó cô về phía nhà vệ sinh.

Càng tới gần mùi hôi càng bốc lên, Thích Mê che mũi.

Phòng vệ sinh lớn, cửa sổ, cực kỳ bẩn thỉu, bên cạnh xa một đang co ro, áo lông vũ màu đen bao lấy bộ thể, chắc hẳn là lâu lắm thấy ánh sáng mặt trời, da bắp chân lộ ngoài tái nhợt một cách kỳ lạ, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, trông chỉ to bằng cánh tay của Thích Mê, bộ phận chuột biến dị cắn m.á.u me đầm đìa.

Cho dù khó để xác định nhưng Thích Mê thể chắc chắn đây là chân .

Hơn nữa từ âm thanh nức nở thể đây là một đàn ông, mà sự gầy yếu cũng đến trình độ thể là đáng sợ.

Thích Mê đang quan sát kỹ lưỡng thì bỗng nhiên đàn ông cẩn thận ló đầu từ trong áo lông vũ. Làn da tái nhợt đến trong suốt, một lớp tóc trắng dính da đầu, lẽ là cảm nhận ánh sáng mãnh liệt, vội vàng nâng cánh tay lên ngăn trở, thanh âm kích động khó nén: “Ánh… ánh sáng. là ánh sáng”

“Anh là con ?” Thích Mê nghiêng đầu, cô hề cảm nhận bất kỳ thở ý công kích nào từ đàn ông , thể tiếng , thể ban đầu thế giới vốn dĩ vẫn con sống.

Người đàn ông gật gật đầu, giọng nghẹn ngào nức nở: “857 ngày… Cuối cùng… cuối cùng cũng thấy ánh sáng.”

Những lời chứng minh cho suy đoán của Thích Mê: “Rất lâu ánh sáng mặt trời ?”

, lâu…” Người đàn ông thử buông cánh tay, cảm thụ ánh sáng quý báu , nhưng vì lâu thấy ánh sáng nên thể thích ứng với ánh sáng chói mắt nhanh , tuy rằng khao khát, nhưng vẫn thể dùng cánh tay ngăn trở đôi mắt.

Tay của Thích Mê che di động cho ánh sáng chói mắt trở nên dịu nhẹ hơn.

Đột nhiên chùm sáng biến mất cho đàn ông ngẩn , tay từ từ buông xuống, chằm chằm Thích Mê: “Có , … cô đến từ “Ảnh”?”

“Cái gì ảnh?”

Người đàn ông ngẩn , giải thích : “Tổ chức Ảnh, tổ chức thành lập nơi trú ẩn an cuối cùng cho con thế giới … Cô ở đó ?”

Nguyệt

“Không .” Thích Mê trả lời. Suy nghĩ một chút, cô hỏi: “Anh nơi trú ẩn an cuối cùng cho con , nó ở ?”

Tận thế luôn là như , con đấu tranh chống thế giới sẽ thành lập đủ các loại căn cứ hoặc là ngôi nhà an , mục đích chính là tập hợp sức mạnh của , cùng chống vận mệnh tử vong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-15.html.]

Nếu thể tìm căn cứ ở thế giới thì hẳn là mười nhóc con thể an .

Người đàn ông , nghẹn ngào gượng hai tiếng: “Nếu mà … Thì còn ở chỗ ? 857 ngày, ở trong nhà vệ sinh hơn một trăm ngày .” Anh từ từ kéo cổ áo lông vũ xuống, yêu cầu Thích Mê tới gần một chút, để cho cảm nhận ánh sáng nhiều hơn.

Thích Mê liếc một cái, nhúc nhích.

“Có , cô sợ hại cô ?” Người đàn ông khan vài tiếng, giọng cổ quái khó , vẻ bề ngoài giống một lớn tuổi, nhưng cả mang dáng vẻ già nua: “Cô như thế , thậm chí “Người tiến hóa” cũng , thì thể thương cô?”

Thích Mê nắm một chút kiến thức mới, vội hỏi: “Người tiến hóa là cái gì?”

Người đàn ông cử động, đổi một tư thế thoải mái hơn, chậm rãi trả lời: “Người ở thế giới , một bộ phận giống sẽ giống như , trở thành một thứ phiền toái chỉ cần chạm là vỡ, gọi là “Người gốm sứ”; một bộ phận khác thì thích ứng cảnh, dần dần thể chịu rét, thể thấy trong bóng tối, còn sinh đủ loại kỹ năng… Loại , chính là “Người tiến hóa” mà đến.”

Thích Mê bỗng nhiên nghĩ tới con quái vật ở nhà trẻ cùng với phụ nữ mà cô gặp ở siêu thị. Vì , cô tìm một chỗ thể đặt chân trong phòng xuống, đến gần đàn ông : “ từng thấy một con quái vật đôi mắt lồi lên, miệng và mũi nhô , nó chịu rét, thể thấy trong bóng tối, đó là cái mà gọi là “Người tiến hóa” hả?”

Người đàn ông im lặng chằm chằm ánh sáng, hừ lạnh: “Cái loại … Xem như là tiến hóa thất bại, chỉ là quái vật mà thôi… Những loại còn suy nghĩ của con , gặp là ăn thịt, chính là quái vật.”

Nói xong, chậm rãi nâng lên tay, chạm ánh sáng Thích Mê bịt .

Thích Mê né sáng một bến, tránh .

“Cô cho chạm một chút, chỉ một chút, thật sự lâu thấy ánh sáng.” Người đàn ông nghẹn ngào cầu xin, hai con mắt ngậm đầy nước mắt.

“Nói cho rốt cuộc thế giới xảy điều gì …”

Người đàn ông dừng , thêm gì đó nhưng thấy Thích Mê xụ mặt nửa ý thương lượng thì đành hậm hực mà rũ tay xuống. Anh rụt rụt , nhớ , : “Thế giới , 251 ngày , vẫn còn …”

“Ngay từ đầu, cuộc sống của ảnh hưởng gì lớn đối với việc thế giới mặt trời, bởi vì chúng điện, các thành thị đèn đuốc sáng trưng, mỗi ngày vẫn cứ việc, sinh hoạt như bình thường, cảnh đêm hiếm hoi cũng cho ngành du lịch phát triển một thời gian, bởi vì, nghĩ đến cùng, đêm tối cực đoan cũng là một hiện tượng vô cùng hiếm gặp.

 

 

Loading...