Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-03-29 01:58:06
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lối thoát hiểm lòng đất xây dựng ở tầng ngầm hai hoặc ba của mỗi tòa nhà, chỉ khi xảy tình huống khẩn cấp, trưởng căn cứ mới thể mở .

Lối thoát hiểm bốn phía đều hội tụ lòng đất, mục tiêu cuối cùng của là đến thành phố ngầm ngủ yên từ lâu .

Khu thành phố ngầm chiếm diện tích lớn, phòng ốc san sát nối tiếp sắp xếp chỉnh tề thành các hàng ngang dọc, tầng lầu vượt quá năm tầng, mà tường của mỗi tòa nhà đều lên một con , dựa theo trình tự nội thành sớm phân chia xong từ đó, phân chia khu vực cư trú cho những đến đây.

Trịnh Viện Viện cùng với Thích Mê đều đang giữ vị trí là nhân viên tinh lọc sơ cấp, tạm thời phân chia phòng ốc, vì thế bảy đứa trẻ cũng chỉ thể sắp xếp danh nghĩa của Liêu Dương.

Căn phòng rộng rãi, phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ và nhà vệ sinh, cái gì cần thì đều đủ, chỉ là một thời gian dài bên trong ở cho nên khắp nơi đều là bụi bặm, ba gian phòng ngủ đều giường, chỉ một tấm nệm mỏng manh.

Niềm vui của mấy ngày đột nhiên biến mất, nguy cơ xuất hiện trở thành một lời cảnh tỉnh thật cho bọn họ, với bọn họ --

Đây vẫn là tận thế.

Dường như cảm xúc trút hết, bọn nhỏ tới cảnh mới cũng ồn ào, tất cả đều im lặng quan sát khắp nơi.

Địch Vân Đồng rên một tiếng dựa vai của Trịnh Viện Viện ngủ .

Sau khi dỗ dành xong bọn trẻ, Thích Mê với Trịnh Viện Viện mới vội vàng vàng chạy nhiệm vụ. Nửa giờ , hai dựa theo biển chỉ dẫn của thành phố ngầm tới cơ quan quản lý quảng trường.

Mấy chục nhân viên tinh lọc sơ cấp giống như đang giáo huấn, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c về phía . Dựa “dấu hiệu” bắt mắt của Hà Khả Nhạc, hai vội vàng trở về vị trí của .

Bởi vì lão Ngụy từng xin nghỉ cho hai các cô, cho nên mấy nhân viên tinh lọc cao cấp đang ở phía đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua, tiếp tục bố trí nhiệm vụ: “ lặp một nữa nhiệm vụ kế tiếp của , khi căn cứ khôi phục bình thường, nhiệm vụ của là đóng quân trong thành phố ngầm để phụ trách sự an cho dân, cứ hai một tổ bảo vệ các cứ điểm lối quan trọng, nếu như gặp nhân viên khả nghi thì báo cáo lên kịp thời, hiểu ?!”

“Đã hiểu!” Mọi nghiêm cúi chào, khí thế mạnh mẽ.

Mấy phút , các nhân viên tinh lọc sơ cấp thực hiện nhiệm vụ của , sôi nổi xuống lối ngầm.

Thích Mê và Diệp Thạch Lục phân đến một giao lộ, mới lâu lão Ngụy lo lắng cho vợ gọi , dặn dặn chăm sóc cho Liêu Dương nhiều hơn.

Hai lập tức đồng ý.

Nguyệt

Đưa mắt theo hai họ rời , khuôn mặt của lão Ngụy trong giây lát trở nên nghiêm túc trở , về đội ngũ nhân viên cao cấp của , chờ đợi bài phát biểu của trưởng căn cứ.

Loki cầm cây trượng quý ông của đối mặt với bọn họ: “Rốt cuộc chúng nghênh đón nguy cơ một nữa, những cấp của ơi, bây giờ là lúc trông cậy . Dựa theo đội ngũ hiện tại sắp xếp từ trái sang hai một tổ, lấy căn cứ chuẩn, hãy cẩn thận tìm kiếm thật kỹ bốn hướng đông nam tây bắc, nếu như thấy kẻ phá hoại, thì xử quyết ngay tại chỗ cho cần thương tiếc!”

“Vâng!” Mọi cùng hô lớn.

Lý Húc thản nhiên lão Ngụy ở bên cạnh, vẻ mặt ghét bỏ : “ là đồ âm hồn tan.”

Đại khái là nghiệt duyên, hai vặn phân cùng một tổ.

Bởi vì ông từng cứu Thích Mê cho nên trong lòng của lão Nguỵ một chút cảm kích, ông như cũng nổi giận, còn mỉm cảm ơn ông : “Nghe cứu em gái của , cảm ơn.”

Lý Húc khỏi cảm thấy buồn nôn, hừ lạnh một tiếng: “Không cứu cô , lúc chỉ thử vũ khí hình cấp của mà thôi.”

Nhắc đến Tống Xuân, lão Ngụy vô cùng chán ghét ông , khỏi nhíu mày: “Sao thể chấp nhận việc đồng đội của biến thành vũ khí như cơ chứ?”

Đôi mắt hồ ly của Lý Húc nhướng lên, bình tĩnh xoay : “Bởi vì đó là sự lựa chọn của bọn họ, tôn trọng... Trưởng quan Nguỵ sẽ còn ngây thơ lấy nghĩa khí trọng như chứ, mặt sự sống chết, chỉ sống, cho nên thể nào quan tâm đến nhiều như .”

Không nghĩ tới ở điểm hai chung một suy nghĩ, lão Ngụy nhanh vài bước hỏi: “Cho nên nhân viên tinh lọc là vì để bảo vệ cho nhân loại ?”

“Bảo vệ nhân loại?” Lý Húc giống như chuyện gì đó, sắc mặt càng trở nên khinh thường, “ trở thành nhân viên tinh lọc chỉ vì sống, cần chụp cho cái mũ cao như .”

Nói xong ông liền thẳng trong xe, tiếp tục chuyện cùng với lão Ngụy.

Lão Ngụy trở xe.

Đại khái là trong xe chút mùi m.á.u nhàn nhạt ngưng tụ, lão Ngụy cảm giác giống như bên tai đều âm thanh của m.á.u đang chậm rãi chuyển động, liếc mắt chiếc áo giáp màu đen trong kính phản quang, phiền não nghiêng đầu : “Công việc kế tiếp chỉ là điều tra thôi, cô cần mặc thứ .”

Anh chỉ cần Thư Ly mặc bộ giáp , thứ lạnh như băng sẽ hút lấy m.á.u của cô , điên cuồng ép khô thể của cô .

Thư Ly hai tay ôm lấy mũ bảo hiểm, khuôn mặt lãnh đạm bên ngoài cửa sổ, thấy câu , ánh mắt của cô thoáng dời tới.

sớm còn sự hào quang như ngày xưa, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cùng với bộ áo giáp màu đen dày nặng hình thành sự đối lập mãnh liệt.

“Cứ để mặc , phòng ngừa chuyện bất trắc.” Cô .

Lão Ngụy còn gì đó, nhưng khuôn mặt vô hồn của Thư Ly phản chiếu trong gương, bỗng nhiên cổ họng nghẹn , lập tức nuốt xuống lời đến bên miệng, thở dài, khởi động xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-264.html.]

*

Mười phút , còn tới địa điểm chỉ định, lão Ngụy thấy chiếc xe việt dã màu trắng của Lý Húc đậu trong bóng đêm cách đó xa.

Xe việt dã chớp chớp hai bóng đèn, ý bảo lập tức dừng xe.

Lão Ngụy Lý Húc sẽ vô duyên vô cớ như , liền đạp phanh , dừng cách chiếc xe việt dã màu trắng vài mét.

Không gian vô cùng yên lặng.

Mượn ánh đèn màu trắng phía , lão Ngụy thấy ở nóc nhà treo mấy con rối gỗ. Không chúng buộc thứ gì, những con rối gỗ đang vui vẻ hoạt động tay chân, chúng treo ở hai bên đường phố dáng vẻ giống như là đang tỏ hoan nghênh.

Vô cùng kỳ lạ.

Anh bình tĩnh nâng mắt lên, về phía của Thư Ly trong gương phản quang, chẳng từ lúc nào, cô đội mũ bảo hiểm lên đầu, dáng vẻ chuẩn vận sức chờ phát động tấn công.

Những con rối là vũ khí chuyên dụng của [kẻ phá hoại]. Rối gỗ ô nhiễm phối hợp với camera hai mắt, đó chính là một loại camera giám sát thể di chuyển bất cứ lúc nào. Cũng giống như camera cố định ở bệnh viện bỏ hoang lúc hiệu quả giống , chỉ cần camera bắt , những đang hoạt động trong tầm của nó và để lộ da thịt cơ thể bên ngoài sẽ lập tức kéo bên trong kết giới của Quỷ Tạp Tử.

Giống như đám của Trịnh Viện Viện, lúc tuy rằng bọn họ mặc quần áo nhưng khuôn mặt hề che chắn, đang trong lúc di chuyển, trong nháy mắt khi tầm bắt kéo thế giới phẳng.

Hoàn cần tiếp xúc, chúng vẫn thể tấn công con ở một cách xa, cực kỳ khó giải quyết.

Lý Húc rõ sự lợi hại của nó, cho nên hai tay vẫn duy trì tư thế cầm tay lái động đậy, chỉ dùng ánh mắt len lén quan sát bốn phía.

Kỳ thật nghiêm túc mà , ngay cả mắt cũng thể cử động.

Loại rối gỗ Quỷ Tạp Tử đáng sợ cũng và xảo quyệt, một khi nó theo dõi, thì ngay cả cái chớp mắt trong tầm của nó cũng thể kéo trong kết giới. Hiện tại bởi vì cách giữa xe và mấy con rối gỗ còn một đoạn xa, phía một tầng thủy tinh che chắn, cho nên ông mới dám lấy can đảm để quan sát.

Cách đó hơn mười mét, thợ điều khiển rối gỗ mặc quần yếm, đầu đeo tai thỏ khoa trương nóc nhà, nhàn nhã lắc lư hai chân, nhỏ giọng hát bài đồng dao: “Một hai ba gỗ, chuyện cũng nhúc nhích.”

Thợ rối gỗ là một bé mười mấy tuổi, cổ đốm đen đặc trưng của kẻ phá hoại, nhóc đầu thoáng qua hai chiếc xe đậu cách đó xa, chuyện với con rối gỗ nhỏ đang bên cạnh: “Kỳ Kỳ , xem trò chơi chúng sẽ thắng là bọn họ sẽ thắng?”

Con rối Kỳ Kỳ cách ăn mặc giống nhóc như đúc, cũng mặc quần yếm đeo tai thỏ, giống như một phiên bản con rối thu nhỏ của nhóc, chỉ là chuyện.

thợ rối gỗ là đang nghiêm túc chuyện với Kỳ Kỳ, nhóc vui mừng vỗ vỗ tay: “Thật ? cũng cảm thấy chúng thể thắng!”

Hi hi ha ha, ha ha hi hi.

Tiếng vang lên trong bóng đêm đen kịt, lúc gần lúc xa, lúc mạnh lúc yếu, sinh vài phần âm u.

Trong lúc hai bên đang giằng co, đột nhiên cách cách một tiếng, Thư Ly nhấn mở khóa cửa.

“Cô ?” Bởi vì cách khá xa, lão Ngụy vội vàng lên tiếng ngăn .

Thư Ly giống như hề thấy, tự mở cửa xe , trong áo giáp truyền đến tiếng vô cùng mơ hồ của cô : “Lão Ngụy, lẽ hiểu tính tình của .”

“Thư Ly! Trở về !”

“Yên tâm , áo giáp mà.”

“Rầm!” Thư Ly đóng cửa xe .

Lão Ngụy: “......”

Lão Ngụy báo thù.

Lúc Thư Ly chính là thợ rối gỗ cho thảm bại, giá trị SAN rơi xuống khu vực hỗn loạn trung bình, chỉ huỷ hoại sự nghiệp nhân viên tinh lọc của cô , mà bây giờ còn biến cô trở thành một loại vũ khí quỷ quỷ.

Lấy m.á.u nuôi dưỡng áo giáp, mặc dù bên ngoài vẻ nặng nề nhưng khi bản sử dụng nhẹ nhàng hơn nhiều, Thư Ly di chuyển một lúc thì nhanh chóng chạy về phía đội hình rối gỗ ở phía .

Sau khi xin chỉ thị của Lý Húc, Tống Xuân cũng mở cửa gia nhập đội ngũ.

Thợ rối gỗ hai mặc áo giáp chạy tới, vẻ mặt đổi, ôm lấy rối gỗ: “Kỳ Kỳ , hai là loại quái vật gì ?”

Chiến đấu với con lâu , đây là đầu tiên nhóc thấy thứ .

Bị rối gỗ Quỷ Tạp Tử kéo trong kết giới hai điều kiện cần thiết là: hoạt động, da thịt thể lộ bên ngoài. Mà giống như hiện tại hai đang mặc áo giáp, mặc dù là đang tìm đường c.h.ế.t hoạt động trong tầm mắt của rối gỗ, nhưng từ đầu đến chân bọn họ đều áo giáp che , những con rối gỗ biện pháp đối phó với bọn họ.

 

Loading...