"..." Eva kéo dài miệng phát một tiếng ừm, về phía xa xa tối đen điểm cuối, Thích Mê đang cưỡi xe máy, ung dung đến bên cạnh cô: "Maybe... nên bỏ qua một cộng tác mạnh mẽ ích như cô."
"Cái gì?"
"Ý của là, mặc dù điều vẻ điên cuồng, nhưng mà..." Tay của Eva đè lên vai Thích Mê, dạng chân lên phía cô, mỉm , "Có lẽ thật sự cần cẩn thận quan sát một chút những đứa nhỏ ngốc nghếch , xem bọn chúng sức hấp dẫn lớn đến như thế nào mà thể cho một chơi loại hình chiến đấu như cô cam tâm tình nguyện trở thành một baby sister ( giữ trẻ)."
Thích Mê chằm chằm cô hai giây, chậm rãi mở miệng: "Cô nghiêm túc chứ?"
Eva gật đầu.
Thích Mê một lát, cởi mũ bảo hiểm , nhắc nhở: "Cô cân nhắc cho kỹ, lớp Đậu Đinh của chúng , sẽ dễ dàng thả ."
Eva xong, chút chần chừ, nhưng khi trải qua một hồi đấu tranh tư tưởng cô cướp mũ bảo hiểm: "OMG! nghĩ hôm nay thật sự điên , thế mà đáp ứng cô thật?!" Cô đội mũ bảo hiểm lên đầu, hai tay giữ lấy eo của Thích Mê: "Mê, nhân lúc đổi ý, go----"
Thích Mê khẽ một tiếng, khởi động xe, kéo theo xe đẩy hàng phía rong ruổi trong màn đêm.
*
Sau hơn hai mươi phút đồng hồ, Thích Mê về đến cửa lớn của nhà trẻ.
Bởi vì nguyên nhân kính cửa sổ che kín bằng vải đen nên ánh sáng trong lớp Đậu Đinh lọt ngoài một chút nào cả.
Thích Mê theo thói quen soi đèn pin về phía cửa sổ với đại sảnh, vẫn may, động tĩnh kỳ lạ nào.
Nguyệt
Bỗng nhiên, ánh sáng soi đống cỏ khô trong sân, cô cảm thấy thích hợp, bận rộn giơ điện thoại lên chiếu qua---
Kia là thứ gì?
Cỏ khô vốn dĩ đang mọc thẳng nay đổ nghiêng ngả, đổ rạp xuống về các hướng, nếu vật gì nặng đè ép xuống sẽ thể biến thành dáng vẻ .
Thích Mê bước về phía , cẩn thận , cảm giác thứ đang bò ở chỗ lẽ là một đứa trẻ con
Mặc áo đen và quần đen, tóc cũng màu đen, nếu để lộ hai tay mập mập trắng trắng, thật sự cô sẽ nghĩ nó là một hòn đá.
Lúc tim Thích Mễ mới lộp bộp rơi xuống một chút, cô còn tưởng rằng đây là đứa trẻ của lớp Đậu Đinh nên chút nghĩ ngợi gì liền xông đến, cẩn thận lật đứa nhóc , đó mới ngây ngẩn cả .
Là một đứa trẻ cô từng gặp bao giờ, ước chừng ba bốn tuổi, trông trắng trắng mềm mềm. Bởi vì khuôn mặt nhỏ đè lên cỏ khô suốt thời gian dài nên ép thành mấy dấu lằn đỏ đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-42.html.]
Đứa bé xinh và tinh tế, giống như búp bê đặt bên trong tủ trưng bày quý giá.
xinh thì xinh , ở trong thời điểm tận, bất thình lình nhặt một nhóc con thế khỏi chút quá mức trùng hợp.
Lẽ nào nó đánh mùi nên mới chạy qua đây?
Thích Mễ nhướn mày chằm chằm nó mấy giây, đặt đứa trẻ mặt đất, nắm lấy cánh tay nhỏ của nó.
[Tên vũ khí: Lãng Dữ
Loại hình: Thú hai chân (Gần giống con )
Trọng lượng: 12kg
Giá trị bền bỉ: 52 (Giá trị bền bỉ bình thường, độ mệt mỏi quá cao, đề nghị nên sử dụng)
Độ linh hoạt: 50 (Độ linh hoạt bình thường, kiến nghị nên mang theo bên cạnh)
Lực tấn công: 87 (Bản giá trị tấn công vốn cao, nhưng nếu tăng thêm phần thưởng giá trị tấn công sẽ cao, kiến nghị nên )
Nhược điểm: Không thích hợp sử dụng một tay, thích hợp sử dụng hai tay, thể xem như vũ khí triệu hoán để sử dụng
Kỹ năng: Năng lực điều khiển hệ thực vật]
Có năng lực điều khiển hệ thực vật?
Với tư cách là một chơi thì hình như chút nhỏ, lẽ nào là tiến hoá của thế giới ?
Thích Mê chằm chằm nó một hồi, thấy đứa nhóc cau mày , lông mi dài như lông vũ khẽ rung động. Cô nghĩ nghĩ, một tay luồn xuống hai đầu gối của đứa trẻ, một tay đỡ lấy vai của nó, bế nó lên.
Vừa , thấy Eva giống như một tên trộm núp ở ngoài cửa lớn.
"Ôi trời đất ơi, Mê, thêm một đứa nhỏ ngốc nghếch thế ?!" Eva kinh ngạc hô lên. Trong lòng cô đang cố tạo dựng năng lực để chịu đựng mười "ác ma nhỏ", ngờ tới bây giờ đột nhiên nhiều thêm một đứa, nơi thật sự quá đáng sợ !
Tư thế Thích Mê ôm đứa trẻ thuần thục, khi bế đứa trẻ lên cô nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ của nó đặt nó lên vai , gọi Eva đang lâm trận bỏ chạy , qua đó: "Đây một đứa trẻ bình thường, lẽ là tiến hoá của thế giới ."
Eva xong, dừng chân : "Really? Cô xác định?”