đẩy chiếc xe đẩy giữ nhiệt với đầy sự tự tin,  từng toa, từng toa để rao hàng.
“Cơm hộp sườn kho đậu que om mì, giá gốc 22 tệ, bây giờ giảm 50% chỉ còn 11 tệ. Mua  sợ lỗ, mua  sợ lừa!” Tiếng rao của  xuyên qua các toa tàu, nhưng   con quỷ nào thò đầu  mua.
 nghi ngờ bước  toa ngủ đầu tiên, bên trong  mấy gã trai quỷ trẻ tuổi đang .
Chúng uống ừng ực nước lạnh để chống  cơn đói, miệng lẩm bẩm: “Cơm hộp 11 tệ, lừa quỷ , cơm hộp  tàu ít nhất  30 tệ chứ?”
“Cô  dám bán nhưng tao  dám ăn .”
“Là con ! Sao Quản lý xe lửa vẫn  xử lý cô ? Giết cô  !”
Toa tàu chìm  im lặng, lũ quỷ ngầm hiểu, cùng lúc  đầu ,  chằm chằm   với ánh mắt dữ tợn.
  yên, cầm sáu hộp cơm, giật giật tấm thẻ nhân viên  ngực: “ là đầu bếp chính thức do Quản lý xe lửa chọn,  mua cơm hộp ? Thử ,  ngon  lấy tiền. Ăn xong  giết,  chậm trễ việc của các vị.”
Chúng lắc đầu, rút vũ khí  đầy vẻ phản kháng,  dứt khoát mở nắp hộp cơm. Mùi thơm nồng của sườn kho và tam tiên địa phủ ngay lập tức tràn ngập toa tàu, lũ quỷ đói đến rã rời  nhịn  nuốt nước bọt.
Dù   thế giới của lũ quỷ   mùi vị, nhưng khi  thấy những món ăn tươi tắn, hấp dẫn, vẫn  con quỷ  kìm .
Lâm Tiểu Đông, đang  ở một góc giường , háo hức đưa 11 tệ. Cậu  cầm hộp cơm ngửi một  thật mạnh, gắp một miếng sườn kho cho  miệng.
Chỉ cắn một cái, miếng thịt  hầm lửa nhỏ mềm rục đến rời xương, ăn  tan ngay trong miệng, vị ngọt và hương thịt đậm đà lan tỏa giữa môi và răng.
Lâm Tiểu Đông sững sờ tại chỗ, kinh ngạc  thể tin nổi  . Trời ơi! Miếng sườn kho    vị!
Thật đậm đà, hầm  mềm, ngon  thể tả! Có cảm giác như cơ thể  c.h.ế.t hơn ba mươi năm bỗng ấm lên! Cứ như sống  !
Làm   thể chứ?
Trần Tiểu Hải, ở giường bên cạnh, thấy bạn  ăn say sưa cũng  chút động lòng. Cậu  mua một phần, nóng lòng gắp một đũa đậu que mềm, cuộn cùng mì om cho  miệng. Đậu que  ngấm hết tinh túy của nước sốt kho, vị ngọt mặn  . Sợi mì mềm mà  nát, mỗi sợi đều  bao phủ bởi lớp nước thịt đậm đà.
Trần Tiểu Hải nuốt chửng vài miếng, thậm chí còn l.i.ế.m sạch cả nước sốt dính  miệng. Cậu  bỗng ngẩng đầu  , mặt đầy xúc động.
“Ba nuôi!”
“...”
Lũ quỷ trong toa tàu đầu tiên tụm  với , cặm cụi gặm sườn, húp mì, ăn vô cùng vui vẻ.
“Tao nghĩ (nhai chóp chép) vẫn nên (nhai chóp chép) g.i.ế.c (nhai chóp chép)!”
“Không vội (nhai chóp chép), ba ngày nữa cô  sẽ tự c.h.ế.t mà (nhai chóp chép).”
“Lòng tao thì c.h.ế.t  (nhai chóp chép) nhưng miệng tao  c.h.ế.t (nhai chóp chép), ngon quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-mo-quan-an-trong-game-kinh-di/toi-ban-com-hop-dong-bac-tren-chuyen-tau-kinh-di-chap-3.html.]
“Mày sợ hãi đấy (nhai chóp chép)!”
“Không  ngày nào cơm hộp cũng ngon thế  (nhai chóp chép), nếu ngày mai  ngon thì g.i.ế.c cô  (nhai chóp chép)!”
“...” Lũ quỷ   thể nhả miếng sườn trong miệng    chuyện  ?
 thầm lau mồ hôi, dở  dở  đẩy xe đến toa ngủ tiếp theo. Khi   lưng , những con quỷ trẻ tuổi   bắt đầu trò chuyện.
“Thật hy vọng các  em đều  thể ăn  bữa cơm ngon như thế .”
“Không   Tiểu Sơn thế nào , năm ngoái   về nhà thăm ba,   ba   nhập viện,  ung thư thực quản gì đó...”
 dừng bước, ngập ngừng  đầu : “Chào các , các  đang  về Dương Tiểu Sơn  ?”
“ , cô  gặp   ? Anh   đoàn tụ với gia đình ?”
Lâm Tiểu Đông đang cắm đầu ăn cơm, phấn khích đặt hộp cơm xuống, đầy hy vọng  .
Lũ quỷ … giống như Dương Tiểu Sơn trong phó bản bệnh viện kinh dị, đều là những  xây dựng biên giới vĩ đại. Cảm giác lạnh lẽo trong lòng  dần tan biến,  gật đầu: “Ừ, đoàn tụ .”
Nghe  Dương Tiểu Sơn  đoàn tụ với gia đình,   đều  vui mừng.
“Tao cũng nhớ nhà lắm, nghĩ rằng    miền Tây xong sẽ về quê báo hiếu cho ba .”
“Tao cũng  hứa với  , từ miền Tây về sẽ đưa   du lịch.”
“Trước khi lên đường, ba tao cũng hầm sườn kho cho tao, tiếc là  bao giờ ăn   nữa.”
Lũ quỷ  ăn  im lặng, nỗi buồn vô bờ dần lan tỏa.  cũng im lặng đẩy xe,  lưng rời ,   cho họ  sự thật tàn khốc.
 là đoàn tụ , nhưng là đoàn tụ ở thế giới của quỷ.
5.
Ở những toa phía , việc bán cơm hộp Đông Bắc cũng diễn  suôn sẻ một cách bất ngờ.
Phần lớn lũ quỷ ban đầu đều đề phòng, từ chối vài , nhưng cuối cùng vẫn khuất phục  cơn đói khủng khiếp.
Trong toa tàu chật hẹp, dài ngoằng bỗng chốc tràn ngập hương thơm của sườn kho và Địa Tam Tiên (ba báu vật của đất: khoai tây, cà tím và ớt xanh).
Trạm Én Đêm
Khi  đẩy chiếc xe đẩy trống  về khu bếp, bất ngờ gặp gã quản lý xe lửa đang  ăn cơm hộp một cách tao nhã ở bàn ăn.
Gã kẹp một miếng khoai tây vàng ươm, cắn nhẹ một miếng, trong mắt lộ  vẻ hài lòng: “Khoai tây  mềm thật, tan ngay trong miệng. Cà tím và đậu que cũng  đậm đà, xem  giữ cái mạng nhỏ của cô  cũng  chút hữu dụng!” Gã quản lý  bình luận  ăn hết hộp cơm, ăn một cách ngon lành.
 lúc , tàu đến trạm dừng, cửa tàu mở .