Món ăn nóng hổi  bày đầy cả chuyến tàu,  ấm cả trái tim lạnh lẽo của lũ quỷ.
“8 tệ tự chọn  giới hạn,   ăn thoải mái nhé!”  đặt một chiếc hộp đựng tiền bên cạnh đĩa thức ăn, và thông báo tin   cho  .
Lũ quỷ  thể tin nổi, đồng loạt reo hò, toa tàu bỗng chốc trở nên náo nhiệt.
Ở đây  nhân viên y tế,  giáo viên,  gia đình của các nhà Khoa học… Họ   giữa các toa,  ăn   chuyện,  vui vẻ, trò chuyện về tương lai tươi sáng của sự cống hiến cho Tổ quốc.
Họ là những  kiên định,  hề sợ hãi, tỏa sáng.
 cũng bưng hộp cơm sắt của ,  ăn  ngắm  những khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc .
Gã quản lý xe lửa cũng bưng hộp cơm,  xổm bên cạnh , trông  giản dị.
 lặng lẽ dịch  vài bước, cúi đầu cắn một miếng lòng heo xào.
Gã cũng lặng lẽ dịch  gần  vài bước, bưng miếng sườn hầm,  húp  ăn một cách ngon lành: “Cô thấy (nhai chóp chép) lũ quỷ như bọn  (nhai chóp chép) thế nào?”
 gắp một đũa măng kho thịt băm cho  miệng, trả lời một cách  rõ ràng: “Các  (nhai chóp chép)   (nhai chóp chép)...” Đây   là lời  dối để lừa gã, mà là lời thật lòng.
Từ phó bản Làng Hoang đầu tiên, đến phó bản Bệnh Viện thứ hai, phó bản Trường Mẫu Giáo thứ ba, và bây giờ là phó bản Xe Lửa. Những con quỷ  gặp đều  , khi còn sống đều là những   .
Gã quản lý xe lửa cắn một miếng thịt viên kho tàu mềm mại, nước sốt đậm đà chảy  từ khóe miệng gã. Gã lấy khăn giấy lau một cách tao nhã, ngừng ăn, thần bí  : “Cô   thế giới của lũ quỷ từ  mà  ?”
Ngửi thấy mùi tin tức nóng hổi,  ngay lập tức đặt hộp cơm xuống, lặng lẽ dịch  gần.
“Những linh hồn lẽ    về Âm phủ, đều  giao dịch với Ngài . Mọi  tự nguyện ở  thế giới của quỷ để trở thành NPC trong phó bản kinh dị, một con quỷ  thể đổi lấy một suất chơi game cho một  chơi đang cận kề cái chết.”
“Bọn  c.h.ế.t  thì cũng c.h.ế.t , cứu  một  cũng , hì hì.”
“Nói  những điều    để tự khen, chỉ là, chỉ là  tìm một  để   thôi...” Nói xong vài câu ngắn gọn, gã  cắm đầu  ăn món gà xào cay dai mềm.
 nhai miếng thịt chiên xù chua ngọt thơm ngon trong miệng, sững sờ. Lời của Lâm Diêu trong phó bản Bệnh Viện  vang lên bên tai: “Đừng sợ,   là con quỷ .”
Miếng thịt trong miệng bỗng chốc trở nên vô vị, khó nuốt.
Trần Dương và Cao Minh, Xà Thu, Lâm Diêu, Mục Cảnh, Dương Đại Sơn, bọn trẻ ở trường Mẫu giáo, Tần Kiêu, và cả những nhân viên y tế, giáo viên, nhà Khoa học  cống hiến hết   chuyến tàu … Từng khuôn mặt quen thuộc hiện lên  mắt, cứ như thể   mới ở bên họ ngày hôm qua.
Rõ ràng đây đều là những  ,  .
 nhớ  vẻ mặt hạnh phúc và mãn nguyện của họ khi nếm thử món ăn, nhớ  lời chúc và sự lưu luyến của họ khi chia tay. Có thể giúp   giảm bớt đau khổ,  thể giúp   nếm   mùi vị của thức ăn  khi chết, thật .
Màn sương trắng  ướt khóe mắt, hộp cơm trong tay dần trở nên mờ nhòe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-mo-quan-an-trong-game-kinh-di/toi-ban-com-hop-dong-bac-tren-chuyen-tau-kinh-di-chap-7.html.]
Lúc , một tấm vé tàu đơn sơ bỗng nhiên  đưa đến  mặt , nhẹ nhàng bay lơ lửng.  lau mắt, khó hiểu  về phía gã quản lý xe lửa đang cúi đầu ăn cơm với món ngó sen xào chua ngọt.
Gã ho khan, hắng giọng: “Đây là phần thưởng cho việc cô  nấu những bữa cơm ngon cho bọn  trong ba ngày qua.”
“Ban đầu chỉ định cho cô xuống tàu, nhưng theo yêu cầu của quần chúng quỷ, tấm vé chuyển tàu  là của cô.”
“Chuyển đến thành phố G, 389 tệ, phiền cô trả thêm tiền vé!” Gã quản lý xe lửa đưa tay  một cách trịnh trọng, lấy tiền lẻ từ tay .
Sau đó, gã như thể cuối cùng cũng  thành nhiệm vụ, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng bưng hộp cơm trở về bàn ăn để thêm đồ ăn: “Trời ơi, sườn hầm chừa  cho  một ít!”
“Quản lý, đến  ăn , bọn   khách sáo với  !”
“ cầu xin các , khách sáo một chút !”
10.
11 giờ 30 phút tối,  khi rơi xuống vực, chuyến tàu  bao giờ dừng  một  nữa  dừng ở sân ga.
 đẩy chiếc xe đẩy giữ nhiệt vô hạn, từng bước một xuống tàu  sự chứng kiến của  .
“Huhu, từ nay về     ăn đồ cô nấu nữa , buồn quá!”
“Hẹn gặp  nhé~! Đầu bếp Hương Hương (thơm ngon).”
“Bọn   thích đồ ăn cô nấu, thơm lắm!”
“Chúc cô sớm tìm thấy    mất tích và đoàn tụ với gia đình!”
Lũ quỷ  thể xuống tàu, họ đồng loạt bò lên cửa kính trong suốt của tàu và vẫy tay chào tạm biệt .
Trạm Én Đêm
Mặc dù khuôn mặt họ đầy những vết thương đáng sợ, nhưng điều đó  thể che giấu  nụ  ấm áp tỏa  trong đêm.
8h sáng hôm ,  thứ sẽ  về con  0.
Sau khi chịu đựng nỗi đau của vụ tai nạn, họ vẫn sẽ tỉnh dậy trong thế giới quỷ lạnh lẽo và bắt đầu một vòng lặp mới.
Và  cũng sẽ lên một chuyến tàu mới để đến điểm cuối, chạy về phía một tương lai   họ.
11.
8h sáng ngày đầu tiên, đài phát thanh ở sân ga vang lên.
“Chuyến tàu K418 sắp  ga, xin quý khách  tàu hãy mang theo hành lý của , xếp hàng và lên tàu theo thứ tự!”
Một nhóm  quen thuộc ồ ạt từ nhà ga  .