An Như Cố nhíu mày, càng thêm xa cách: "Sự thật vốn dĩ chẳng nhuốm bụi trần, năm xưa thề nguyện trao tự do. Ba nghìn phấn son ai là , một dựa gác mà g.i.ế.c .
Nếu thực sự hiểu, chi bằng cô tự hỏi ."
Mã Não hạ quyết tâm, chộp lấy chiếc điện thoại bên cạnh, bấm bạn trai.
Rất lâu , điện thoại mới kết nối, trong điện thoại vang lên giọng nam trầm ấm từ tính: "Bảo bối, đột nhiên gọi gì, là nhớ ?"
Nghe thấy giọng , Mã Não như nuốt một viên thuốc an thần, vội vàng hỏi: "Anh thật cho , vợ ?"
Cô chỉ hận thể thấy câu trả lời phủ nhận từ miệng ngay lập tức, để chứng minh An Như Cố đang dối trắng trợn.
Thế nhưng điều khiến cô ngờ tới là, đàn ông ấp úng một lúc, lâu mới lên tiếng, giọng còn đặc biệt chột :
"Đương, đương nhiên là . Ai ở bên cạnh em linh tinh , tên cho , bây giờ sẽ dạy dỗ đó."
Diễn xuất của kém đến nỗi, ngay cả Mã Não luôn tin tưởng cũng thể nào tin .
Cả Mã Não bỗng chốc hoảng hốt, hóa streamer là sự thật...
Trong lòng cô tức giận hổ, buột miệng mắng: "Cho cơ hội cuối cùng, thành thật trả lời , rốt cuộc vợ , nếu thì cứ chờ đấy!"
Giọng the thé của cô trở nên vô cùng sắc bén, như thể thể xuyên thủng màng nhĩ, khiến khỏi cảm thấy sợ hãi.
Người đàn ông lập tức sợ hãi, tưởng Mã Não bằng chứng, bèn ấp úng : "Anh, , nhưng chúng lâu liên lạc..."
Những lời , Mã Não rõ, bởi vì cô cảm thấy linh hồn bay khỏi thể xác, âm thanh bên tai tự động tan biến.
Thảo nào mỗi cô nhắc đến chuyện kết hôn, đều ấp a ấp úng.
Hóa là sợ kiện trọng hôn!
Trong nháy mắt, cô như chia hai nửa.
Một nửa tức giận đuổi đàn ông ngay lập tức, nhưng nửa còn đang hồi tưởng từng chút mà bạn trai dành cho .
Hơn nữa cắt đứt liên lạc với vợ ba năm , chẳng khác nào ly hôn ? Bản cô càng giống vợ hơn.
Rất lâu , sự mềm yếu trong lòng cô chiếm thế thượng phong, nghiến răng nghiến lợi : "Nếu còn ở bên cạnh , ngày mai lập tức ly hôn với vợ , nếu thì chuyện tình cảm của chúng đến đây là kết thúc."
Cô mạnh miệng, nhưng sáng suốt đều thể , cô lung lay.
Người đàn ông mừng rỡ, vội vàng đồng ý: "Được , nhưng ngày mai gấp quá, là mấy hôm nữa thủ tục ly hôn."
Nhận câu trả lời, Mã Não bực tức cúp điện thoại.
Lúc sắc mặt cô tái nhợt, thần sắc tức giận, trái ngược với vẻ thản nhiên ban nãy.
Cô An Như Cố điềm tĩnh màn hình, trong lòng vô cùng hổ: "Cô tính chuẩn, là sai , xin cô, nên nghi ngờ năng lực xem bói của cô."
"Không ."
Không mừng giận, sớm khắc sâu trong xương tủy của An Như Cố.
"Cô định kết hôn với ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-61-5.html.]
Sắc mặt Mã Não tối sầm, mấp máy môi, phản bác.
Tuy rằng cô luôn tỏ kiêu kỳ, dường như coi trọng bạn trai cho lắm, nhưng thực chất thích .
Chỉ cần thể dứt khoát với vợ, thì cô cũng thể chấp nhận.
Thế nhưng An Như Cố khẽ biến sắc, tiếp tục một câu: "Người tình thật lòng tìm đến chốn chân tình, chốn ăn chơi náo nhiệt bỗng hóa tĩnh lặng. Nếu thấy bình an vô sự, hà tất nhắc chuyện mười năm đèn sách."
Mã Não trợn to hai mắt, trong mắt tràn đầy hoang mang: "Câu của cô... là ý gì?"
"Ý là, mà bạn trai cô thật lòng yêu thương, vẫn luôn là vợ ."
Mã Não: "???"
Sắc mặt cô kinh hãi: "Anh rõ ràng ba năm liên lạc với cô , sắp ly hôn với cô ! Sao thể còn yêu cô ?"
An Như Cố nhớ kết quả xem bói, khẽ thở dài: "Mấy năm nay, thường xuyên xin cô tiền bạc ?"
Mã Não lập tức gật đầu, suy nghĩ miên man: " , xin nhiều, ngoài đầu tư, cha vấn đề về sức khỏe, đại khái lấy của bảy tám chục vạn tệ."
"Vậy cô tiền đó ?"
Mã Não khó hiểu, chẳng là mang đầu tư, với đưa cho cha ? Còn thể đưa cho ai?
Cô định lên tiếng, nhưng chợt nghĩ. Nếu đơn giản như , streamer chắc chắn sẽ cố ý nhấn mạnh.
Chẳng lẽ...
Cô nuốt nước bọt, một suy đoán dám tin: "Anh đem tiền ... tất cả đều đưa cho vợ ?"
An Như Cố khẽ gật đầu: " ."
Cả Mã Não như sét đánh trúng, trong tất cả các trường hợp, cô thể chấp nhận nhất chính là việc đối phương yêu .
Thế nhưng vẻ như thật sự yêu cô ...
Cô sững sờ tại chỗ, thể nhúc nhích.
Như nghĩ đến điều gì đó, cô cầm điện thoại lên, bấm một dãy , đây là điện thoại cô lưu đây, điện thoại của cha bạn trai.
Bạn trai bao giờ chủ động cho cô , chỉ là cô từng lén xem điện thoại của , ghi nhớ điện thoại , phòng khi cần đến.
Điện thoại kết nối, trong điện thoại vang lên giọng nam trung niên, giọng điệu chút nặng nề: "A lô a lô, ai đấy? Nói !"
Mã Não hồn, trong lòng tính toán, lập tức : "Chú ơi, cháu là đồng nghiệp của Tiểu Trần, công ty chúng cháu điều tra tình hình gia đình của , kết hôn ạ?"
" ." Người đàn ông trung niên đáp: "Kết hôn năm năm , tiếc là Tiểu Trần cứ ở thành phố công, bình thường về nhà, đến bây giờ vẫn cho bế cháu, thằng con bất hiếu!"
Nghe câu trả lời chắc chắn, Mã Não còn cách nào tự lừa dối bản , trái tim tan nát thành từng mảnh, gượng : "Cậu bất hiếu như , bình thường gửi tiền về nhà ạ?"
"Tất nhiên là gửi, nó đối với chúng ."
Người đàn ông trung niên sợ khác thật sự cho rằng Tiểu Trần bất hiếu, liền giải thích: "Hơn nữa nó với Tiểu Tần tình cảm, mỗi Tết về, đều mua vòng cổ, mua ngọc trai cho con bé. Cụ thể bao nhiêu tiền thì , đó là chuyện của vợ chồng nó."
Một ngày tốt lành
(Hết chương)