Quá khứ của vai chính nhanh chóng bị netizen đào: đóng lính c.h.ế.t đầu phim chiến tranh, lính cần vụ hô “Bệ hạ đến!”, tay sai bên cạnh đầu sỏ địch. Nếu là phim địa cầu, đó là kiểu “Quý phi nương nương giá lâm!”, “Hai lạng thịt bò, rượu nữ nhi hồng thượng hạng”, hay “Củ cải dầu muối!”—toàn vai quần chúng.
[Thù lao vài trăm? Tiền sản xuất đi đâu hết? Chẳng phải trăm vạn tinh tệ/tập?]
[Trăm vạn là thổi, tôi đoán sáu con số, chưa tới năm.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
[Tôi từng nghĩ Ma Đồ thường thôi, chỉ hot nhờ hào quang Sở đạo. So với Thần Sư, tôi sai rồi.]
Vì nhiều cảnh giống nhau, netizen rảnh rỗi so sánh hai phim.
Ma Đồ của Sở đạo mở đầu ở thôn núi. Với dân tinh cầu phát đạt, thôn quê xa lạ. Họ tưởng khu nghèo là phong cách cyberpunk hay kiến trúc Liên Xô: phòng đơn chật hẹp, xi măng bền trăm năm, xám xịt, sống ngột ngạt.
Nhưng thôn quê của Sở đạo mới mẻ, khiến khán giả liên tinh thích thú.
Thần Sư bắt chước, chi tiết cẩu thả, dựng chung cư gỗ nửa cổ nửa mới. Chung cư gỗ tốn công sức, không bền, khán giả muốn phàn nàn mỗi lần thấy:
[Giống khách sạn chủ đề kỳ quái ở tinh cầu nghỉ dưỡng.]
Cảnh xa, Thần Sư mờ ảo. Còn rừng Ma Đồ có sinh vật lạ, chim bay được thiết kế kỹ, vừa chuẩn bị cho sách giả thiết sau này, vừa nhắc khán giả đây là thế giới kỳ ảo khác thực tế.
Khán giả thường xem vui, fan hardcore soi kỹ đều hài lòng.
Không so không thấy. So rồi mới biết Sở đạo dụng tâm với Ma Đồ thế nào.
Thần Sư cũng có cảnh ký khế ước với sủng vật, chọn mèo con—lẽ ra dễ đáng yêu hơn bò cạp. Nhưng thẩm mỹ đạo diễn lệch lạc, làm mèo không lông, cứng như thủy tinh… Bò cạp thủy tinh thì đẹp, mèo thủy tinh không lông giữa cảnh rẻ tiền kinh dị ngay.
Pháp trận phức tạp cần thêm tiền, nên chỉ là vòng tròn với tam giác.
Ánh sáng rẻ tiền bật lên.
Vai chính: “Haha, từ giờ ta là chủ nhân ngươi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-480.html.]
[Nhắm mắt nghe, thấy khá người lớn.]
[Không được, chả cảm xúc, không thuê nổi lồng tiếng à? Đạo diễn phải biết diễn viên quần chúng không giỏi thoại chứ.]
[Thuê diễn viên quần chúng làm vai chính, sao nghĩ có tiền thuê lồng tiếng xịn?]
[Tiền đi đâu hết? Chẳng phải tối thiểu sáu con số tinh tệ?]
Trong bài phàn nàn, người trong ngành giải thích: [Quay thực tế ảo tốn kém, nội cảnh rẻ hơn. Để đạt Ma Đồ, phải trăm vạn/tập, vẫn không bằng chất lượng nó. Sở Tân dám chi mạnh cho việc lưu trữ số liệu khủng. Thần Sư rõ là sản phẩm sếp ép giảm chi phí mà đòi hỏi cao.]
Thứ kỳ quái này lôi kéo netizen xem thử 10 phút miễn phí, nhưng ít ai trả tiền xem tiếp. Vì giống Ma Đồ quá, netizen cầu Sở Tân, mong cô phản hồi.
Sở Tân thực sự thấy.
Cảm giác đầu: nguyên lực của vai chính gợi nhớ Star Wars.
Xem xong tập một, đúng là giống Ma Đồ, nhưng cô thấy đạo diễn tự hủy hoại, tinh thần gần sụp đổ ở từng khung hình.
Suy nghĩ, cô hiểu vấn đề:
Ma Đồ có vẻ đơn giản, dùng tiết tấu sảng kịch thăng cấp, nhưng ẩn sau là thế giới ma pháp sử thi. Sếp chỉ thấy mặt đơn giản, nghe thị trường nói cô chiều thị trường cấp thấp, nghĩ dễ quay. Thực tế không phải.
Kiếp trước, trước khi nổi, Sở Tân cũng bị nhà đầu tư đòi hỏi vô lý.
Cô thở dài, nói với Carrie: “Công bố chi phí quay Ma Đồ trên kênh chính thức đi, để họ đừng mơ làm phim giống với vài đồng.”
Sở Tân làm việc có lý. Carrie không hỏi, làm ngay.
[Toàn Năng Ma Đồ: chi phí sơ lược]
Phim hot thế, nhiều người đoán chi phí Ma Đồ ít nhất trăm vạn/tập. Không ngờ website chính thức công bố: ngàn vạn tinh tệ/tập, liệt kê chi tiết.