nhịn , xoa mạnh đầu Lục Cẩm Du để   tỉnh táo .
“Hửm? Sao thế, cô giáo?”
“Sửa soạn cho đàng hoàng, dẫn   gặp  .”
“Gặp ai ạ?”
“Gặp phụ .”
Mùi t.h.u.ố.c khử trùng ở bệnh viện lúc nào cũng hắc khó chịu như .  dẫn  nhân ngư  chỉnh tề bước  phòng bệnh.
Mẹ   ung thư  dày giai đoạn cuối, những  lọc m.á.u liên tục  vắt kiệt tinh thần của bà. Bà   giường bệnh, gầy gò như một bộ xương  còn chút sinh khí nào.
“Mẹ, con đến thăm  đây.”
Nghe thấy giọng , bà  đầu . Đôi mắt đục ngầu   và Lục Cẩm Du: “An An , con đến .”
“Đây là Cố Hoài  ? Đã lớn thế  , cuối cùng cũng chịu đến thăm dì.”
“An An nhà  giao phó cho con nhé.”
6
Mắt    rõ,    nghĩ đến việc Cố Hoài tóc đen mắt đen hồi đó  thể nào biến thành Lục Cẩm Du tóc vàng mắt xanh .
Lục Cẩm Du vội vàng bước tới, áp sát mặt   .
“Dì ơi, con là Lục Cẩm Du ạ.”
“Lục Cẩm Du?”
Mẹ chau mày,  về phía .
“Không  con thích thằng Cố Hoài ?”
Thấy , Lục Cẩm Du liền ủ rũ hẳn, cái đuôi vẫn ngoe nguẩy đằng  cũng cụp xuống.
 tiến lên khoác tay  , đặt cuốn sổ đỏ lên  mặt .
“Con  chia tay Cố Hoài lâu . Người con thích bây giờ là Lục Cẩm Du.”
“Mẹ  xem, đây là giấy đăng ký kết hôn của chúng con.”
Lục Cẩm Du lập tức phấn chấn hẳn lên: “ , bây giờ con là…”
Cậu  dần đỏ mặt,  nốt vế : “Chồng của Tuế An.”
Mẹ nhận lấy giấy đăng ký kết hôn, ghé sát  xem xét kỹ lưỡng.
Nửa đời đầu  sống hạnh phúc, gia đình êm ấm, nhưng nửa đời   vì một tờ giấy đăng ký kết hôn giả mà   đời khinh miệt, c.h.ử.i rủa.
Mẹ sợ hãi tột cùng,  sợ con gái  cũng sẽ   khác lừa gạt như .
Vì , ngay cả Cố Hoài,   quen từ nhỏ, cũng  đưa cho con gái  một tờ giấy đăng ký kết hôn thì  mới yên tâm.
Điều  ngờ là, giấy đăng ký kết hôn là thật, nhưng   đổi .
 thấy vành mắt  dần ướt át,  lâu ,  cuối cùng cũng trịnh trọng đặt giấy đăng ký kết hôn  lòng .
Mẹ cầm lấy tay  và Lục Cẩm Du, khép hai bàn tay  với : “Lục Cẩm Du, An An nhà  giao phó cho con đấy.”
Vẻ mặt Lục Cẩm Du trở nên nghiêm nghị,    đắn : “Dì ơi, con nhất định sẽ chăm sóc Tuế An thật , tuyệt đối  để cô  chịu bất kỳ tủi  nào.”
Mẹ vui vẻ  : “Đứa ngốc , còn gọi dì nữa chứ.”
Lục Cẩm Du  ,    , cuối cùng cũng cất tiếng gọi: “Mẹ.”
Sau khi gặp  , Lục Cẩm Du cứ suy tư mãi, khi  xuống  bệnh viện,   dừng : “Cô giáo, cô chờ em ở đây một lát, em   chút việc  về ngay.”
 gật đầu,  xuống ghế bên cạnh chờ  .
 đúng là trùng hợp,  còn  đợi  Lục Cẩm Du   thì  thấy Cố Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-sap-ket-hon-roi-chu-re-khong-phai-anh/chuong-4.html.]
Cố Hoài đang cẩn thận đỡ một cô gái  cà nhắc.
Hắn  ngẩng đầu, ánh mắt va  , liền vội vàng hất cô gái  sang một bên.
“An An? Sao em  ở đây?”
Cô gái  rõ ràng cũng  ngờ sẽ gặp  ở nơi , càng  ngờ Cố Hoài  tuyệt tình đối xử với  như , cô  ngã  xuống đất, kêu lên một tiếng đau đớn.
[Cạn lời, cái kiểu gì đây, nam chính gặp nữ phụ mà đối xử với nữ chính kiểu  á?]
[Thằng cha  rốt cuộc thích ai ,  vì nữ chính mà bỏ nữ phụ, giờ  vì nữ phụ mà đẩy nữ chính .]
[Nữ chính đáng thương quá!]
 chau mày  cảnh tượng  mắt, nhưng  tiến lên đỡ cô gái .
Cô gái đó tên Dư Dương Dương,   nghiệp liền đến công ty Cố Hoài thực tập, ai ngờ thực tập một hồi thì hai  họ  cặp kè .
“ đến thăm  .”
Cố Hoài lúc  mới nhớ   còn  một   đang bệnh  viện, ngượng nghịu gãi đầu: “Dì vẫn khỏe chứ?”
Dư Dương Dương   đất một lúc lâu,  thấy Cố Hoài kéo  lên, cô  mím môi, tự   dậy.
“Khỏe lắm,  gặp con rể mới của bà  xong, tinh thần  hơn nhiều .”
Cố Hoài    thì sững ,  thể tin  hỏi: “An An, em lừa  đúng ? Hai  thật sự kết hôn  ?”
“Không  em chỉ giận dỗi  thôi ?”
7
[ , nam chính   Cục Dân chính một lát thì  nữ chính gọi  mất.]
[Hắn  còn tưởng nữ phụ đang giận dỗi  nữa chứ, ngoài việc ở cạnh nữ phụ thêm một thời gian thì   cửa nào mà so  với tiểu phản diện nhà  cơ chứ?]
 cũng  buồn  vì lời của  : “Không thì  nghĩ hôm nay  đến Cục Dân chính để trình diễn thời trang ?”
“Tình cảm bao năm nay,   tin em bạc bẽo như .”
“Em chắc chắn đang lừa ,  thì tại      cùng em?”
“Anh đang tìm  ?” Giọng Lục Cẩm Du vang lên từ phía .
Chưa kịp  đầu,    ôm ngang eo , vòng tay siết chặt, ánh mắt đầy cảnh giác  Cố Hoài.
“Anh… hai … …   tin…”
Cố Hoài   run rẩy, mặt mày càng lúc càng tái mét.
Dư Dương Dương bên cạnh thấy    , vội vàng kéo tay : “Anh Hoài,    chứ?”
Cố Hoài  như tìm  chỗ trút giận, một tay hất Dư Dương Dương ngã lăn  đất: “Tất cả là tại cô, vì cô quyến rũ !”
Hắn   đầu bước về phía : “An An, tất cả là do cô  quyến rũ ,  chỉ mắc sai lầm  một   thôi, em tha thứ cho  .”
“An An, em cho  một cơ hội nữa ,  ?”
Lục Cẩm Du chắn  mặt , nắm lấy cánh tay   đang lao tới  kéo ,  vặn ngược lên.
“A!”
Cố Hoài kêu lên t.h.ả.m thiết, ngã vật xuống đất, cánh tay    là    trật khớp.
“Anh đừng  quấy rầy vợ  nữa, nếu   thật sự sẽ  nhịn  mà nổi giận đó.”
Lục Cẩm Du chắn  mặt , lạnh lùng cảnh cáo.
 tiến lên khoác tay  , đưa cuốn sổ đỏ cho Cố Hoài xem: “Cố Hoài,   rõ đây,  và Lục Cẩm Du  kết hôn , bây giờ   là Lục phu nhân .”
“ và     chấm dứt .”