Suốt đường Lục Chi Ưu cứ lo lắng mãi, tuy Thẩm bảo ba Thẩm , nhưng cô vẫn chút yên lòng.
"Đến , xuống xe nào." Thẩm với Lục Chi Ưu.
khi bà cởi dây an xong, thấy Lục Chi Ưu im như tượng ghế phụ.
Bà bật , đứa bé là đang khẩn trương đấy chứ, giống phong thái bình thường TV tí nào.
Bà đưa tay lay lay cô.
"Ngốc ở đó gì, xuống xe thôi."
"Tớitới ạ?" Lục Chi Ưu kinh ngạc.
Mẹ Thẩm dáng vẻ ngốc nghếch của cô bật .
" , cô bé ngốc, mau xuống xe nào."
"Dạ ."
Sau khi xuống xe, Lục Chi Ưu sát bên Thẩm.
"Mẹ Thẩm con cần mua quà cho ba Thẩm ạ, bác xem, con đầu đến nhà, cũng thể đến tay ."
Nghe Lục Chi Ưu thế, Thẩm khỏi dừng bước, bà quanh bốn phía.
Sau đó ánh mắt dừng tiệm bán trái cây cách đó xa.
"Con nếu mua quà, thì mua sầu riêng ."
"Sầu riêng?" Lục Chi Ưu xém tí là hét lên.
"Ừ ừ."
Vì thế món quà mắt đầu Lục Chi Ưu tặng cho ba Thẩm chính là một trái sầu riêng siêu lớn, vì chuyện mà cô Hứa Kiều nhạo bao .
Lúc Thẩm và cô về đến nhà, ba Thẩm đang nấu ăn trong bếp.
Lục Chi Ưu mới bước , thấy mùi thức ăn thơm nức mũi, quá mê , cô bây giờ , vì Thẩm Trường An nấu ăn giỏi thế, thì là do di truyền.
Ba Thẩm thấy bọn họ trở về, ló đầu khỏi phòng bếp.
"Về ?"
Lục Chi Ưu tức khắc kinh ngạc đến ngây , ba Thẩm trai như thế, hơn nữa trông còn trẻ.
"Chồng ơi, nấu gì thế, thơm quá."
"Gà hầm nấm hương, món em thích nhất."
"Chồng ơi thật ."
Lục Chi Ưu, "."
Đây là ngang nhiên yêu đương, ngược cún nha!
Không đúng, đúng, cô bây giờ cũng còn là cún FA nữa, cô bạn trai , chẳng qua bạn trai hiện tại ở đây, thì khác gì cún FA , chỉ thể ngược tàn bạo mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-101.html.]
"Con là Chi Ưu đúng ?" Ba Thẩm .
"Dạ đúng, chào ba Thẩm." Lục Chi Ưu chạy đến chào ông.
"Một cô bé tồi, ánh mắt của bảo bối ."
Lục Chi Ưu vốn đang lo lắng, nhưng sự thật chứng minh, chỉ là do cô nghĩ nhiều mà thôi, bởi vì ba Thẩm , nấu ăn ở trong bếp, quên trò chuyện với Thẩm và cô.
Lục Chi Ưu , ba Thẩm và Thẩm ân ái, mỗi một câu , mỗi một hành động của bọn họ là , Thẩm Trường An và Thẩm Lạc Dương từ nhỏ sống trong một khí gia đình như thế, nhất định hạnh phúc.
Sau cô kể chuyện cho mấy Thẩm Trường An , kết quả nhận ánh mắt xem thường.
, hạnh phúc.
Chỉ là mỗi ngày bọn họ hạnh phúc bày tỏ đủ kiểu tình yêu, mỗi ngày phiên nấu cơm, ân ái đến nỗi thiếu chút nữa quên mất hai thằng con trai .
"Đi, bác dẫn con lên tham quan phòng của Thẩm Trường An."
"Dạ"
Lục Chi Ưu theo Thẩm lên tầng hai.
Thẩm Trường An và Thẩm Lạc Dương ở hai phòng đối diện, Thẩm Trường An ở bên , Thẩm Lạc Dương ở bên trái.
Mẹ Thẩm mở cửa phòng của Thẩm Trường An , Lục Chi Ưu sơ qua, sạch sẽ thật.
"Vào ."
Lục Chi Ưu bước theo.
Phòng của Thẩm Trường An lớn, lấy màu trắng màu chủ đạo, giường đôi cực lớn đặt ở giữa phòng, gối đều sắp xếp ngay ngắn, tường trắng điểm xuyết cả một trời .
Còn cửa sổ lớn sát đất, giá sách bằng gỗ màu nâu, tủ đầu giường và máy tính bàn.
Phía bên giường ngủ một cái tủ quần áo.
Quan trọng là, phòng của nhà vệ sinh riêng.
Đây là phòng mà Thẩm Trường An ở từ nhỏ, vì , Lục Chi Ưu cứ như thế, trong lòng sinh một cảm giác thỏa mãn.
"Con tự thăm thú , bác xuống giúp bác trai." Mẹ Thẩm với Lục Chi Ưu.
Lục Chi Ưu xoay , "Dạ"
Sau khi khỏi phòng, Thẩm lấy di động gửi tin nhắn cho Thẩm Trường An.
Bảo bối: Tối nay về ăn cơm, bất ngờ nhé.
Sau khi gửi tin nhắn xong, bà nhẹ nhàng bước xuống lầu.
"Sao, gửi tin nhắn cho con trai ?" Vừa mới bếp, ba Thẩm liền hỏi."Gửi , gửi , nó chắc chắn sẽ về."
Lục Chi Ưu một tham quan khắp phòng ngủ của Thẩm Trường An.
Một lát thì lên sofa của Thẩm Trường An, lát thì ngắm kệ sách của , khi mở tủ quần áo của mà xem, cô phát hiện, trong tủ đa đều là đồ thời học sinh của , quần jeans, sơ mi trắng, áo thun, áo khoác.
Cô dạo một vòng, tầm mắt dừng bàn học của Thẩm Trường An.
Lúc nãy cô chú ý, bàn học của đặt hai khung hình, cô tò mò bước gần.