Sau khi ăn cơm xong, Lục Chi Ưu ở phòng bếp ngắm Thẩm Trường An rửa chén.
"Rửa chén gì hả?" Thẩm Trường An rửa chén với Lục Chi Ưu bên cạnh.
Đôi mắt to tròn chuyển động, Lục Chi Ưu đến phía tì vai .
"Ai là em xem rửa chén?"
Thẩm Trường An đầu cô, "Không thế thì là gì?"
"Ngắm đó."
Đôi mắt cô lóe lên nụ giảo hoạt, tuy mắt cô đang Thẩm Trường An nhưng bàn tay đang khoác vai từ lúc nào lẳng lặng mò bồn nước.
Cô vò vò bọt biển.
Nhân lúc Thẩm Trường An để ý liền đưa tay quét bọt lên mặt .
Thẩm Trường An ngơ ngác, phản ứng ngay lập tức.
Lục Chi Ưu thấy hời, chuẩn rời khỏi, nhưng Thẩm Trường An cho cô cơ hội , ngay lúc cô liền nhanh chóng nắm lấy vai cô.
Khung xương Lục Chi Ưu nhỏ, bờ vai gầy yếu, một tay thể nắm trọn.
"Á, đau đau đau em..." Ngay lúc tay nắm lấy bờ vai cô, Lục Chi Ưu nhịn kêu lên.
Lục Chi Ưu lẽ là diễn viên phái thực lực.
Thẩm Trường An thấy dáng vẻ đáng thương của cô, nghĩ đau cô thật nên vội vàng buông tay .
"Có ?" Anh quan tâm hỏi.
Lúc Thẩm Trường An buông tay , Lục Chi Ưu lập tức quét bọt biển lên mặt .
Lúc bấy giờ Thẩm Trường An mới cô trêu.
"Em thật ?" Anh hỏi.
"Ừ hứ." Lục Chi Ưu chu môi, kiêu ngạo .
Thẩm Trường An khẽ, đó duỗi tay vớt bọt xà phòng lên, chút khách khí bôi hết lên mặt Lục Chi Ưu.
Trên mặt hai là bọt xà phòng, trong nháy mắt, cả phòng bếp vang lên tiếng của bọn họ, giống như hai đứa trẻ, tranh vớt bọt lên bôi khắp đối phương.
Bánh Trứng và Đại Hắc thảm hai con sen của tụi nó.
Mấy đến khi nào mới bôi hết bọt xà phòng cho tụi nó ăn cơm hả??
"Được , đừng quậy nữa." Thẩm Trường An cầm cổ tay cô .
Hai quậy một hồi, trong phòng bếp là nước, mặt bọn họ là bọt xà phòng.
Lục Chi Ưu dùng tay lau lau hai má Thẩm Trường An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-117.html.]
"Anh còn chơi, mặt em xem."
Thẩm Trường An hai má cô, quả nhiên, mặt cô là bọt xà phòng, khỏi phì .
"Anh còn ?"
Lục Chi Ưu nhịn đưa hai tay lên nhéo nhéo hai má thật mạnh, đến khi mặt biến dạng thì cô mới lòng rộ lên.
Thẩm Trường An dáng vẻ vô cùng vui vẻ của cô, bàn tay to lớn nắm lấy eo cô, ôm bổng cô lên một cách dễ dàng đặt cô lên bàn.
Như thế, Lục Chi Ưu cao hơn Thẩm Trường An một chút, cô từ xuống.
Bỗng nhiên Lục Chi Ưu sờ cằm, dáng vẻ suy tư.
Thẩm Trường An trong đầu cô đang chứa ý gì, cho nên đặt tay lên mặt bàn, vặn vây cô trong lòng .
Một lát , Lục Chi Ưu mới mở miệng.
"Thì từ xuống mặt bự thế?"
Thẩm Trường An, "..."
" mà vẫn đáng yêu như thường ~"
Lục Chi Ưu nhịn lấy tay nhéo nhéo mặt , dạo cô thích nhéo mặt , bởi vì da mặt sờ mềm, da mặt kinh khủng.
Ngay lúc tay cô còn chạm mắt , Thẩm Trường An nắm lấy tay cô.
"Được voi đòi tiên " Giọng trầm thấp của vang lên.
Lục Chi Ưu chu môi, nháy mắt với .
Thẩm Trường An thấy động tác của cô, bất kể thế nào cũng thấy thật dễ thương.
Anh tiến đến hôn cô một cái, nhưng lúc tiến thì Lục Chi Ưu nhanh chóng lấy tay che miệng .
"Được voi đòi tiên ." Lục Chi Ưu nhái giọng .
"Ha ha ha"
Thẩm Trường An bật , cô đáng yêu thế chứ.
Anh kéo tay cô xuống, đó chút khách khí hôn lên môi cô.
Sau khi hôn xong phát hiện Lục Chi Ưu còn nháy mắt với .
"Em mà còn nháy mắt nữa, sẽ voi đòi tiên thật đó..."
Thẩm Trường An còn dứt lời, Lục Chi Ưu đột nhiên hôn .
Thẩm Trường An nhiều c.h.ế.t , thế chỉ còn cách mới khiến ngậm miệng thôi.
*
Sau khi rửa chén xong, Thẩm Trường An lau tay khỏi phòng bếp, liền thấy Lục Chi Ưu ôm gối cuộn sofa xem TV.Anh bước qua, xuống bên cạnh cô, Lục Chi Ưu thấy xong, chút khách khí nhoài qua, rúc cả lòng .