"Haiz, chị Lục, mấy giờ ?"
Lục Chi Ưu cầm điện thoại thoáng qua, "1 giờ sáng"
"Haiz, 1 giờ , nếu chúng kết thúc sớm, chừng thể sang nhà bác sĩ Thẩm ăn chực."
Ánh mắt Lục Chi Ưu vụt sáng ngời, hình như, dạo bác sĩ Thẩm ca đêm, là 11 12 giờ mới về, nếu tiết kiệm thời gian NG với Hà Cẩn Duyên thì hôm nay cô ăn chùa ở nhà bác sĩ Thẩm, bây giờ lẽ ngủ mất .
Mọi việc đều tại Hà Cẩn Duyên cả, Hà Cẩn Duyên c.h.ế.t bằm !
Lục Chi Ưu mắng thầm.
"Chị Lục, cho nên."
" , cùng lắm thì mai giở trò ngắt nhéo nữa"
Lục Chi Ưu nghiêm túc suy nghĩ, giữa cấu xé Hà Cẩn Duyên và ăn cơm chùa nhà Thẩm Trường An, cô chắc chắn là chọn ăn chùa .
Nghe câu trả lời của Lục Chi Ưu, Khương Thang nhịn .
là chỉ bác sĩ Thẩm mới trị chị Lục, lẽ nên tạo mối quan hệ với bác sĩ Thẩm thôi, để khi nào chị Lục lời, sẽ lấy bác sĩ Thẩm mà trị chị .
Ha ha ha ha ha.
Khương Thang kiềm tự khen độ lanh trí của .
Sau khi về nhà, Lục Chi Ưu ăn đại gì đó, tắm rửa xong liền ngủ.
*
Mấy bữa nay thái độ của Lục Chi Ưu khác thường, ầm ĩ với Hà Cẩn Duyên nữa, mỗi ngày chăm chỉ học thuộc lời thoại của , cố gắng diễn một là đạt để NG.
Lúc phim, Lục Chi Ưu nhập vai nhanh, Hà Cẩn Duyên cũng là một diễn viên chuyên nghiệp nên nhanh chóng cảm xúc của Lục Chi Ưu kéo theo, hai ăn ý như xưa, mỗi đều đạt, cho nên tốc độ của đoàn phim cũng kéo nhanh.
*
"Mọi chuẩn , cảnh hôm nay quan trọng! Nhanh chân lên!" Đạo diễn Lý cầm cái loa hô to.
Toàn studio đều bận bịu, chuẩn cho cảnh diễn cuối cùng để tối nay đóng máy.
Lục Chi Ưu lời thoại, để kịch bản sang một bên, nhắm mắt lẩm bẩm học thuộc.
Tối nay là cảnh cuối cùng, bộ phim dài tổng cộng 58 tập.
Cảnh cuối là cảnh sinh ly tử biệt giữa Nhan Khanh và Lạc Nghê Thường, Lạc Nghê Thường từ một phi tần nho nhỏ từng bước từng bước trở thành mẫu nghi thiên hạ, đây là cảnh khi về già của Lạc Nghê Thường và Nhan Khanh, Nhan Khanh nàng, đó nàng một dìu dắt tôn nhi nhỏ tuổi trưởng thành, dạy trở thành một đấng minh quân, cảnh chi tiết lắm, nhưng trực tiếp thông báo kết thúc phim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-51.html.]
Bỗng nhiên cảm giác bên cạnh xuống, cô mở choàng mắt.
Vừa mở mắt thấy Hà Cẩn Duyên cạnh , trang điểm xong xuôi, trang phục cũng .
Anh bắt chéo chân, dáng vẻ cà lơ phất phơ kịch bản trong tay .
Lục Chi Ưu bĩu môi, dù mái tóc hoa râm, dán râu giả, nhưng cũng thể che dấu khí chất trời sinh .
"Nhìn gì?" Hà Cẩn Duyên đột nhiên đầu hỏi cô.
Lục Chi Ưu nhún vai, "Không gì."
Hà Cẩn Duyên hiếm khi trêu chọc cô, kịch bản đùi cô, : "Chúng diễn tập thử , cảnh tối nay quan trọng."
"Được thôi"
Vì thế hai bắt đầu nghiêm túc tập kịch bản.
Khương Thang và Đường Dịch phía Hà Cẩn Duyên và Lục Chi Ưu, hai cầm li đá bào bắt đầu thì thầm.
"Hai hiếm khi tập kịch bản" Đường Dịch.
"Lâu thấy họ hòa bình như thế" Khương Thang.
"Thật là quá" Đường Dịch.
"Cảm giác đoàn phim của chúng thật hòa thuận." Khương Thang.
Màn đêm buông xuống, phía chân trời dần xuất hiện màu ráng chiều rực rỡ, gió nhẹ thoảng qua, cho khí oi bức của mùa hè thêm nhẹ nhàng khoan khoái.
Hà Cẩn Duyên long sàng, Lục Chi Ưu cũng trang phục, hóa trang tất.
Đạo diễn Lý đồng hồ tay, hai diễn viên chính, bọn họ vị trí, đạo diễn an tâm gật đầu.
"Mọi tập trung, ai chỗ nấy!" Cái loa phát huy công dụng, đạo diễn Lý hô to, cả trường đều im lặng.
Hà Cẩn Duyên giường, Lục Chi Ưu cạnh , vây quanh họ là nhân viên công tác, tất cả chuẩn sẵn sàng.
"Action!"
Nghe hiệu lệnh bắt đầu, Lục Chi Ưu và Hà Cẩn Duyên liền nhập vai nhanh.
"Nghê Thường, nếu như kiếp , hy vọng thể gặp nàng nữa" Giọng nhỏ nhẹ, Hà Cẩn Duyên khống chế cảm xúc .
Hà Cẩn Duyên giường bệnh, Lục Chi Ưu cạnh giường, tay hai đan chặt .
"Bệ hạ..." Lục Chi Ưu nghẹn ngào, đôi mắt xinh ánh lên vẻ đau xót, nước mắt bỗng trào , rơi lên mu bàn tay Hà Cẩn Duyên.