Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cất điện thoại vào túi áo, Biên Nhĩ dựa lưng ra sau, vô tình liếc thấy Liên Tịch Xuyên bên cạnh cũng úp điện thoại xuống đùi.
Ánh mắt Biên Nhĩ lại bay đến tay cậu ấy.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ kính chiếu vào, vừa vặn rơi trên các khớp ngón tay của cậu ấy, tỏa ra ánh sáng trong suốt như ngọc, vừa vặn trung hòa vẻ lạnh lùng trên người cậu ấy.
Liên Tịch Xuyên nhìn về phía cậu.
Gáy đột nhiên dựa sát vào lưng ghế, Biên Nhĩ nhắm chặt hai mắt, giả vờ ngủ.
Liên Tịch Xuyên nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ với khung cảnh vô nghĩa, bỗng nhiên vai trầm xuống, cậu nhíu mày, quay đầu lại, đầu của vị bạn học nào đó đang vô tư dựa vào vai mình, môi hơi hé mở, cánh mũi phập phồng, dáng vẻ ngủ say sưa.
Liên Tịch Xuyên cau mày, vừa định cử động người, không biết nghĩ đến điều gì, nhìn chằm chằm đối phương ba giây rồi lạnh lùng dời mắt đi chỗ khác.
Biên Nhĩ cảm thấy mình đã ngủ, nhưng cũng cảm thấy mình không ngủ say lắm, cậu mở mắt ra, ngáp một cái, trong mắt xuất hiện một mảng da được bao bọc bởi vải trắng, Biên Nhĩ lập tức tỉnh táo hoàn toàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-that-su-khong-co-y-dinh-quyen-ru-nam-than-hoc-duong/63.html.]
Cậu vội vàng rời khỏi vai Liên Tịch Xuyên, đưa tay lên sờ môi một cách lo lắng.
May quá, vẫn khô ráo.
Liên Tịch Xuyên dường như bị động tĩnh bên cạnh làm phiền, nghiêng đầu nhìn sang.
Biên Nhĩ cong môi lên, giọng nói chân thành tha thiết: "Xin lỗi cậu, Liên Tịch Xuyên, tớ không cố ý ngủ quên trên vai cậu đâu."
Liên Tịch Xuyên thu hồi ánh mắt, giọng điệu nhạt nhẽo: "Ừ."
Nhân viên phục vụ đẩy xe bán đồ ăn vặt đi ngang qua toa của Biên Nhĩ, để tỏ lòng áy náy, Biên Nhĩ chân thành nói: "Liên Tịch Xuyên, tớ mời cậu ăn vặt nhé? Cậu muốn ăn gì?"
Biên Nhĩ không nhìn rõ nội dung trên màn hình điện thoại của Liên Tịch Xuyên, nhưng vẫn có thể thấy Liên Tịch Xuyên không hề ngẩng đầu lên.
Liên Tịch Xuyên nói: "Tớ không ăn vặt."