Tâm trí và năng lực của nó đều  đủ để nó sử dụng hợp lý khoản tài sản khổng lồ , cho nên, phần của nó  quyền giao cho  và hội đồng quản trị quản lý , đợi đến khi nó trưởng thành sẽ giao  cho nó.
 vấn đề đến  đây.
Đợi đến khi nó trưởng thành, công ty sẽ  , ai mà   chứ?
Có lẽ phá sản  cũng nên?
Khi  chuyện  lắng xuống, Trương Lam và Kiều Tuyết hùng hổ xông đến công ty.
Có lẽ là do chứng cứ  đủ, Trương Lam  nhanh   bảo lãnh tại ngoại.
Bà  ngơ ngác  giấy tờ  bàn, vẻ mặt  thể tin nổi.
Kiều Tuyết chỉ  , trong mắt đỏ hoe: "Có  mày  giở trò quỷ  ! Bố ghét mày như ,   thể để  nhiều đồ như  cho mày !"
"Ghét  ?"
  khẩy một tiếng, khinh bỉ  bọn họ.
 , kể từ  khi Kiều Lợi Minh qua đời,  cũng  cần  giả bộ  bạch thỏ nữa.
"Từ khi học cấp hai,  và Kiều Lợi Minh thường xuyên xuất hiện  công chúng, vẫn luôn là cảnh cha hiền con thảo, ông  từng   là đứa con gái khiến ông  tự hào nhất, cũng từng  tình cảm của chúng   sâu đậm, dựa   mà cô  ông  ghét ?"
Tuy rằng ông   thích , nhưng chỉ cần  tạo  giá trị,  thì ông  luôn sẽ ban phát cho  một chút nụ .
"Cho nên, nếu các     giở trò quỷ,  nhất hãy đưa  một vài bằng chứng xác thực, nếu , bà vẫn đang trong thời gian bảo lãnh tại ngoại đúng ? Nếu    khác khởi tố tội phỉ báng nữa thì..."
Ánh mắt   về phía Kiều Tuyết, lạnh lẽo,  cao ngạo.
"E rằng bà và con gái cô đến thứ cuối cùng cũng   , đúng , chỉ sợ đến đại học cũng  học nổi."
Hai  quả nhiên   dọa sợ.
Bọn họ liếc  , ngậm miệng  nhắc đến những lời   nữa.
Dù  Trương Lam  rõ ràng,  ầm ĩ lên nữa, đối với bọn họ thật sự   chút lợi ích nào.
Ít nhất hiện tại, bọn họ vẫn còn đồ vật "Kiều Lợi Minh để " cho con trai.
"Vậy,  đồ của con trai tao  thể để mày quản lý!"
Trương Lam vẫn ngạo mạn như  đây.
   bà ,    đàn bà   vẻ ngoài vẫn còn tỏ  mạnh mẽ, rốt cuộc  bao nhiêu yếu đuối.
"Di chúc là như  đó."
 nhún vai, mày  nhíu , xoay   bọn họ, vẻ mặt " là vì  cho các ",
"Nếu bà bằng lòng quỳ xuống xin   ,  ngược   thể cân nhắc một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-thua-huong-gen-troi-cua-bo/chuong-10-quy-xuong-xin-loi.html.]
Trương Lam còn  kịp  gì, Kiều Tuyết  tức giận đến mặt đỏ bừng.
"Kiều Nghệ, mày còn   hổ  hả,  tao dựa  cái gì  quỳ xuống  mặt  mày chứ!"
Rõ ràng còn  quỳ, Trương Lam  là vẻ mặt chịu đựng khuất nhục lắm , nghiến răng nghiến lợi : "Tao tuyệt đối sẽ  quỳ xuống  mặt kẻ bại trận! Mẹ mày năm đó đấu   tao, mày cũng đừng hòng đấu  tao! Xin ? Tao dựa  cái gì  xin , là do  mày tự  thủ đoạn  bằng tao! Mấy , mấy  đều c.h.ế.t  yên thây!"
Trương Lam và Kiều Tuyết chửi bới om sòm  bỏ .
  bóng lưng bọn họ, khóe miệng  cong lên.
Khi Trương Lam "bịch" một tiếng quỳ xuống  mặt  , cả    đều ở trong trạng thái "Mình   mơ chứ".
   bà đang nghĩ gì.
Có lẽ trong mười giây ngắn ngủi , bà  nghĩ   bộ cuộc đời  từ lúc  đuổi  khỏi nhà đến khi con gái thi đậu Thanh Hoa.
"Xin !"
Trương Lam  giống như đang xin , càng giống như đang so đo.
   bà  đang so đo với ai,  chỉ ,  khi bà  trở về nhất định  tìm  nhiều luật sư nghĩ cách, phát hiện   cách nào, mới tìm đến đây.
Mẹ  mặt mày trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt  tát bà  nhưng cuối cùng  nhịn xuống.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
 tươi  rạng rỡ, cúi đầu    đất.
"Bà  từng nghĩ đến ngày  ? Lúc  bà vênh váo tự đắc  mặt   bảo   nhường vị trí,  từng nghĩ đến, ngày hôm nay bà  một câu cũng  ngước  bà ?"
 nghiêm túc hỏi Trương Lam.
 bà  hiển nhiên   trả lời.
"Cho nên, Trương Lam, bà  ngày hôm nay,  trách  ai, là bà tự  tự chịu."
Năm đó chính bà   cho chúng  một con đường sống.
  thì khác.
Chẳng   còn trả  cho bọn họ một căn nhà ?
Tuy rằng,   chừng lúc nào đó,   vui  thể thu hồi .
Mặt bà  như  rỉ m.á.u  , vẫn  cam tâm trừng mắt  chúng .
"Trương Lam,   hôm nay bà  ý gì, nhưng, tuy rằng bà  quỳ xuống  mặt  , di chúc cũng là  thể  đổi , những tài sản , vốn dĩ là đồ của nhà họ Kiều, bất luận Kiều Lợi Minh cho   cho con trai bà, cũng  liên quan nửa xu đến bà,  ?"
Trương Lam    đùa bỡn, khí huyết dường như xông lên não, lảo đảo  dậy, hướng về phía  và   chìa  móng tay dài nhọn.
 ngăn , đẩy bà   khỏi cửa.
Vừa  đầu ,   thấy ánh mắt đầy vẻ áy náy của .