Nếu   nhiều năm  Kiều   đuổi hai  con   đường,    nỗ lực khắc khổ như bây giờ.
Có lẽ thành tích của Kiều Tuyết thực sự khó , nên để tránh những lời khoác lác của   hớ hênh, ông    hề nhắc đến hai chữ "Kiều Tuyết".
Buổi họp phụ  kết thúc, ông  bước về phía  và Kiều Tuyết.
Kiều Tuyết vui vẻ  dậy, ngọt ngào gọi một tiếng: "Bố ơi, con ở đây!"
Ánh mắt Kiều  chỉ dừng   mặt nó một thoáng, liền  thẳng đến bên cạnh , vỗ vỗ vai , lộ  hàm răng trắng đều tăm tắp.
"Không hổ là nòi giống của Kiều Lợi Minh , đúng là ưu tú!"
Ừm, nhiều năm , những đêm dài  con  màn trời chiếu đất, ông   từng nghĩ,  là nòi giống của ông .
Ông  mặc kệ Trương Lam đối xử tệ bạc với  con , ông  cũng  từng ,  là nòi giống của ông .
Chỉ đến khi ông  nhận  rằng   thể mang  cho ông  một chút giá trị tinh thần nhỏ bé, ông  mới thực sự  rằng  là con gái của ông .
 nén sự khó chịu trong lòng, nở một nụ  tươi tắn.
" , bố  thông minh   tài giỏi, con là con gái của bố, đương nhiên sẽ   bố mất mặt."
Hôm đó, Kiều  đưa cho  một chiếc thẻ, bên trong  mười vạn tệ,  là phần thưởng cho việc  đạt  hạng nhất, còn  chỉ cần    luôn  nhất, đều sẽ  phần thưởng.
Lúc ông  sắp , hạ cửa kính xe xuống,  nhíu mày : "Sau  họp phụ , cứ để ba đến,  con   lên mặt bàn, sẽ  con mất mặt đấy."
 cảm thấy má   chua xót, nhưng vẫn giữ nụ   hảo: "Vâng ạ."
Bởi vì nhân vật chính của buổi họp phụ  là bố nó, nhưng cũng    là bố "của riêng" nó, Kiều Tuyết  đó càng trở nên quá quắt hơn trong việc quấy rối .
Ngay khi con nhỏ đó  xé bài thi của   thứ n+1,    lóc tìm giáo viên chủ nhiệm.
Vì  là học sinh  nhất lớp, giáo viên chủ nhiệm luôn thiên vị  hơn một chút.
Trong tình huống bình thường, Kiều Tuyết luôn là   xin .
Đương nhiên Kiều Tuyết sẽ  dễ dàng bỏ qua, nó càng  ầm ĩ, sự kiên nhẫn của giáo viên chủ nhiệm càng ít .
Khi giáo viên chủ nhiệm  sẽ mời phụ  đến, mắt Kiều Tuyết sáng lên.
 khi giáo viên chủ nhiệm  phụ   mời là bố của nó, đôi mắt nó  trở về vẻ ảm đạm.
Tóm , hình như   thể  cần  nhẫn nhịn nữa , ít nhất là đối với Kiều Tuyết.
Thời gian trôi qua kẽ tay  chậm đến lạ thường.
Cho đến tận ngày thi cấp ba,  vẫn ngỡ như chuyện  và   đuổi  khỏi nhà mới xảy  ngày hôm qua thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-thua-huong-gen-troi-cua-bo/chuong-4-me-con-khong-duoc-thua-huong-gen-tot-dep-gi-ca.html.]
Kết quả thi cấp ba  nhanh  .
 đạt  ước nguyện, giành  vị trí thủ khoa  thành phố, đồng thời  nhận  trường cấp ba  nhất, lớp chọn nhất.
Đài truyền hình gọi điện cho Kiều , mà lúc đó    ông  đón đến căn biệt thự lớn đó.
Buổi tối về đến nhà,  tivi đang chiếu cảnh  và Kiều   chung một khung hình,  khoác tay ông , mặt tươi  rạng rỡ.
"Xin hỏi Kiều , ông  suy nghĩ gì về việc con gái ông thi đỗ thủ khoa cấp ba  thành phố?"
Phóng viên đưa micro đến  cằm Kiều .
Ông  ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu,  ha ha : "Có suy nghĩ gì , ông trời  phụ lòng  mà,  bỏ công sức  thì sẽ  thu hoạch thôi!"
Phóng viên  sang , vẫn tươi : "Vậy còn với tư cách là thủ khoa cấp ba thành phố A, em Kiều  điều gì   ?"
  Kiều , vẻ mặt ngưỡng mộ: "Đầu tiên em  cảm ơn bố em, cảm ơn bố  dạy dỗ em   mệt mỏi..."
Kiều  vỗ vai : "Bố cũng  tự hào về con!"
Phóng viên  chút cảm động, lau lau khóe mắt,  chúng  – một khung cảnh cha hiền con thảo.
Sắc mặt    khó coi, bà ngây   đầu ,    bước  nhà.
Bà im lặng  lâu, cuối cùng vẫn  nhịn  cơn giận trong lòng.
"Kiều Nghệ! Mẹ bảo con  tranh giành, con   tranh giành với Kiều Lợi Minh ?"
 , sự trưởng thành của , Kiều   từng tham gia một ngày nào, còn  thì  bao giờ vắng mặt.
Bà gánh chịu tất cả những gian khổ và đau đớn, nhưng    hưởng bất kỳ thành quả nào.
Nếu là ,  cũng sẽ tức giận và phẫn nộ.
,  cũng  nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.
 cúi đầu, nước mắt lưng tròng,   cố gắng nhẫn nhịn bao lâu, mới  thể khiến giọng  của  cố gắng giữ  bình tĩnh.
"Mẹ, con   thừa hưởng gen   gì cả."
 bất lực giang tay: "Từ năm lớp bốn, con  một phép chia cũng  chút khó khăn , thành tích hôm nay, là do con học ngày học đêm mà ."
Mẹ khoanh tay  ngực, lắng  lời độc thoại của ,  một khoảnh khắc động lòng.
 hình ảnh  tivi vẫn tiếp tục, sự đau lòng trong mắt bà cũng nhanh chóng   thế bằng sự tức giận.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
 vội vàng : "Mẹ,  tin con  , con  rõ  đang  gì,  hãy bình tĩnh đợi con,  ?"
Mẹ  giận dữ bỏ .