TÔI VÀ BẠN THÂN CÙNG TRÙNG SINH TRONG THỜI TẬN THẾ - Chap 14 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-12-15 19:07:55
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhận lấy xem, hóa là Thẻ thông hành khu tập kết Thụy Kinh!

Đón nhận ánh mắt nghi ngờ của , đàn ông : “Thấy xe các cô chở hàng, mạo hiểm băng qua đây, hẳn là cũng đến khu tập kết ?”

“Các cũng ?”

“Chúng Thụy Kinh, đến đây là để thực hiện nhiệm vụ.”

Cậu béo lùn chen : “Đội trưởng, tín hiệu ngắt .”

Người đàn ông bận tâm: “Bình thường thôi, là yêu cầu về đội trong vòng năm phút.”

Cô bạn thò đầu khỏi ghế lái: “Trời sắp tối , Darling~!”

Thế là đàn ông vẫy tay với : “Tạm biệt, nếu xuyên đêm thì rạng sáng ngày mai sẽ đến nơi.”

Trước khi lên xe, đột nhiên hỏi đàn ông: “Anh là Đội trưởng của tiểu đội nào?”

Người đàn ông sững một chút, vẻ xin : “Quên tự giới thiệu, là Đội trưởng Liên đội 571 Thụy Kinh, Cố Ngôn Phi.”

Quả là danh tiếng lẫy lừng, như sấm bên tai. Ai ngờ hôm nay cứu phụ trách tương lai của khu D!

“Nếu tiện đường thì cùng luôn .” giúp thì giúp cho trót, “ , lái xe đêm nay là việc của các đấy.”

23.

Chúng đến khu tập kết rạng sáng. Quả nhiên nơi đây hình thành quy mô. Thụy Kinh đặc biệt dọn dẹp một khu đất trống, còn cử cả tiểu đội tuần tra xung quanh.

và cô bạn , mỗi vác một chiếc ba lô to tướng như chợ phiên ngày Tết, luồn lách qua các quầy hàng.

Những món đồ xa xỉ như đồng hồ, túi xách loại khỏi thị trường trao đổi chủ yếu. Thịt khô và trái cây sấy dẻo ưa chuộng nhất, còn rau củ quả tươi là mặt hàng cực kỳ khan hiếm. Trong khi đó, t.h.u.ố.c lá, rượu mạnh - những mặt hàng luôn là tiền tệ cứng từ xưa đến nay, vẫn giữ vững giá trị, còn t.h.u.ố.c men thì đến mức một viên t.h.u.ố.c khó cầu.

Chúng nắm rõ tình hình thị trường, đổi một phần t.h.u.ố.c lào lấy một khẩu s.ú.n.g điện từ hết pin thì Cố Ngôn Phi xen ngang, bao trọn bộ t.h.u.ố.c lá và rượu còn .

Hơn nữa, còn đưa cho một thứ thể từ chối.

Trọn vẹn một ngàn viên đạn. Mức độ hào phóng đến mức khiến nghi ngờ liệu họ dọn sạch kho vũ khí .

Trước khi rời , Cố Ngôn Phi trịnh trọng mời chúng gia nhập.

nơi sẽ dần phát triển thành khu an lớn nhất trong vòng ba năm tới. Lời đề nghị của Cố Ngôn Phi, đối với chúng lúc , thực là lựa chọn nhất.

và cô bạn vẫn cảm ơn và từ chối. Nơi đông ắt sẽ kèm với tranh chấp. Trong tận thế, điều đó càng trở nên gay gắt hơn.

Được sống nữa, cả hai chúng đều một lối sống đơn giản hơn.

24.

“Bốn chữ Bình An May Mắn dán ở đây ?”

“Phải dán ở cửa chứ, câu đối Tết thì ai dán trong nhà?!”

“Có bốn chữ thì gọi là câu đối chứ?”

“Còn chữ Phúc thì , xong ?”

“Đừng giục, đừng giục, đang học đây!”

“Giấy đỏ đủ , cắt chiếc áo Thu đỏ của năm tuổi nhé?”

“Từ Ương Ương! Cậu cút ngoài ngay cho !”

Ngày thứ 226 khi virus xác sống bùng phát, chúng chào đón năm mới trong căn biệt thự cải tạo . Đây là cái Tết đầu tiên kể từ khi tận thế giáng xuống.

Không pháo hoa, tiếng chuông ngân, cũng chẳng ánh đèn rực rỡ và bóng qua tấp nập.

Dân cầu giảm hơn một nửa, và tất cả những sống sót đều thể vượt qua mùa Đông lạnh giá . sáu Đại Khu bắt đầu hình thành, chúng sẽ dần lớn mạnh, liên kết với , trở thành những pháo đài mới nhất mảnh đất Quốc gia.

liệu tương lai của tận thế còn tiếp diễn đúng như những gì xảy trong ký ức . Hay cơn bão lớn nào đó cuộn lên trong một góc khuất nào đó, chỉ bằng một cái vỗ cánh yếu ớt của chúng .

Chỉ là, công tắc bảo hộ trong góc gian Dị năng vẫn thể lấy .

Có lẽ, nó vốn dĩ thuộc về tận thế .

Có lẽ, thời cơ xuất hiện của nó vẫn đến.

Trước khi tuyết mùa Đông ập tới, cô bạn tự lái xe về phía Bắc, chuyển giao những tài liệu gốc liên quan đến vắc-xin cho Viện Nghiên cứu Khoa học Kha Thái - cơ quan duy nhất Nhà nước quản lý tận thế.

Tên ký: Chu Nguyệt

Dưới tận thế, chúng gánh chịu cùng một loại khổ đau. Không thể thoát khỏi tai ương, cũng thể chỉ lo cho riêng . hy vọng sẽ mãi trường tồn.

“Ngọn lửa đầu tiên sẽ bao giờ tắt.”

(Hết truyện)

Én giới thiệu một bộ tận thế khác cũng hài kém mà Én đăng MonkeyD nè:

TÊN TRUYỆN: DỊ NĂNG CỦA TÔI TRONG THỜI MẠT THẾ

Tác giả: Biệt Cảo Tiếu Liễu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-va-ban-than-cung-trung-sinh-trong-thoi-tan-the/chap-14-het.html.]

Ngày tận thế, ai nấy đều thức tỉnh Dị năng. Có kẻ khống chế nước, phun lửa. Còn Dị năng của là - tước đoạt Dị năng của Trương Cường.

, chỉ thể tước đoạt Dị năng của những kẻ mang cái tên Trương Cường.

Ba năm trôi qua, chẳng những gặp một Trương Cường nào, mà còn vì Dị năng phế vật đ.á.n.h đập, chèn ép, ức hiếp.

Sau , khi đang nhặt rác trong khu ổ chuột, bất ngờ gặp cô bạn đang ăn xin.

Chúng ôm nức nở.

Cô bạn than t.h.ả.m thiết: "Tại Dị năng của khác ngầu lòi đến thế, còn của chỉ thể đổi tên khác thành Trương Cường!"

c.h.ế.t lặng: "Cậu.. gì?"

1.

Kể từ khi tận thế bắt đầu, sống bằng nghề nhặt rác ở khu ổ chuột. Ngày nào cũng chịu cảnh mưa gió dãi dầu, đói no thất thường, còn cướp giật liên miên.

Nhìn gã đàn ông mặt nhọn mồm khỉ cướp miếng bánh mì nhặt , hai chân như đổ chì, thể động đậy.

Đó là Dị năng của .

Gã đàn ông đá ngã lăn , ha hả: "Cái thời buổi mà vẫn còn cái loại phế vật thức tỉnh Dị năng ! Mày sống đến giờ bằng cách nào ?"

Lời định phản bác đến cửa miệng, nuốt ngược trong. Lập tức lồm cồm bò dậy, nở nụ xu nịnh: "Dị năng của đại ca thật sự quá lợi hại, xưng hô với đại ca thế nào ạ? Sau mà tìm đồ nhất định sẽ để dành cho đại ca."

"Coi như mày thức thời, đồ thì mang đến phía tiệm thuốc. Nghe cho rõ đây, ông đây tên là Trương, Cường..."

Mắt trợn tròn.

"... Cường."

Trương Cường Cường...

Sau khi tên sát nhân trời đ.á.n.h Trương Cường Cường khỏi, kìm nước mắt.

Sau ngày tận thế, động thực vật biến dị, loài sống sót đều thức tỉnh Dị năng. Từ đó, thứ bậc xã hội bắt đầu sắp xếp dựa sức mạnh Dị năng.

Có những Dị năng nghịch thiên như điều khiển nước, tạo lửa; cũng những Dị năng bình thường như chép, di chuyển đồ vật từ xa. Còn Dị năng của là - tước đoạt Dị năng của Trương Cường.

, chỉ thể tước đoạt Dị năng của những kẻ mang cái tên Trương Cường.

Ba năm trôi qua, hề gặp một Trương Cường nào. Vừa nãy là tiến gần đến thành công nhất, nhưng cái quái quỷ gì mà là Trương Cường Cường cơ chứ!

Cái Dị năng phế thải của thì ích lợi gì giữa ngày tận thế chứ!

Trước tận thế, ít còn là một nhân viên văn phòng ở thành phố lớn, giờ thì ai cũng thể đạp lên đầu . Không còn thể sống sót bao lâu trong cái thế giới cá lớn nuốt cá bé nữa.

c.h.ử.i thề chuẩn về cái trạm rác bốn bề lộng gió . Vừa khỏi hẻm, thấy túi đồ của ai đó rách một lỗ, rơi một gói bánh quy nén.

Mắt sáng rực, lao tới. Vừa chạm gói bánh, đột nhiên xông đến, tóm lấy đầu còn .

Cả hai chúng đều chịu buông tay.

Đối phương bỗng nhiên gào lên một tiếng: "Cô ơn phúc ! nhịn đói năm ngày , sắp c.h.ế.t đói !"

Giọng ...

kỹ, mặt tóc tai bù xù, mặt mày vàng vọt, gầy trơ xương, bốc mùi hôi thối chẳng là cô bạn Anna mất liên lạc bấy lâu nay ?

"Anna!"

, cũng trợn tròn mắt: "Trần Kiều!"

Hai đứa lập tức ôm nức nở.

"Cậu ? Mình tìm khắp nơi mà tin tức gì của Cậu!"

"Mình một đám bắt vật thí nghiệm, họ chê Dị năng của vô dụng nên mới vứt ." Anna ăn bánh quy nén kể những chuyện xảy trong mấy năm nay.

Thì , lâu khi tận thế bắt đầu, các tổ chức nghiên cứu Dị năng, bắt cóc một ngẫu nhiên. Dị năng của Anna quá phế, họ thấy chẳng giá trị nghiên cứu gì nên mới thả cô .

Trạm Én Đêm

Chuyện tin lắm. Dù phế thì phế bằng ?

sống lay lắt đến giờ còn từng thấy ai phế hơn .

chân thành an ủi: "Đừng thế, Dị năng của dù phế cũng thể phế hơn ."

quả quyết phản bác: "Chuyện thể nào!"

"Cậu tin ."

"Không, mới là đồ phế vật thực sự!"

Hai đứa vẫn đang tranh cãi xem ai phế nhất, một đứa trẻ bên đường bỗng nhiên bay ngang qua.

, đó là Dị năng bay lượn của nó.

Anna sụp đổ, cô thút thít, nước mũi nước mắt giàn giụa, vụn bánh quy trong miệng b.ắ.n tung tóe: "Tại chứ? Tại Dị năng của khác ngầu lòi đến thế, còn của chỉ thể đổi tên khác thành Trương Cường chứ?"

Bàn tay đang vỗ lưng cô bỗng khựng . Toàn đơ : "Cậu... gì!"

Loading...