Cơ thể Cố Bách Xuyên lảo đảo trong gió biển, nếu   vệ sĩ đỡ lấy,  lẽ    ngã quỵ.
Phương Vân   Cố Bách Xuyên.
Cô   về phía biển cả mênh mông, giọng  nhẹ nhàng.
"Cố Bách Xuyên,   ? Hạ Nhan là  bạn  nhất của em, đời  em  cùng cô    thứ.
"Chúng em  thề sẽ cùng  rời .   khi Hạ Nhan  với  rằng em  tai nạn xe , trong một khoảnh khắc nào đó, em  nảy sinh một suy nghĩ -"
Phương Vân  đầu  Cố Bách Xuyên, nước mắt  gió biển thổi thành dòng dài.
"Em nghĩ, nếu    em đang ở bệnh viện, sẽ lập tức chạy đến tìm em.’’
"Nếu , em sẽ   nữa, em sẽ đưa hết  tiền  chuẩn  cho Hạ Nhan,  đó ở , ở bên cạnh ."
Khóe miệng Cố Bách Xuyên tràn  một tia máu. Những năm gần đây, Giang Thành luôn  tin đồn    ung thư  dày, nhưng vẫn   xác nhận.
Phương Vân   thấy.
Cô  ngẩng đầu,  Hứa Văn đang  treo lơ lửng.
"Cho nên, em   cùng ,   vì Thẩm Nhu Nhu  Hứa Văn.’’
"Hôm nay   g.i.ế.c   cũng vô ích, bởi vì em cũng  yêu  .’’
"Chỉ đơn giản là em  còn yêu  nữa."
Đây là lời tuyên án cuối cùng.
Nghe  câu , Cố Bách Xuyên như thể  rút cạn linh hồn.
Anh  xoay , chậm rãi bỏ .
Chiếc áo sơ mi  gió biển thổi phồng lên.
Đám vệ sĩ vội vàng đuổi theo.
"Cố tổng..."
Miệng Cố Bách Xuyên trào  một ngụm máu,   một ngụm.
Anh  ngửa  ngã xuống.
"Cố tổng!!"
Trong lúc hỗn loạn, Phương Vân nhân cơ hội cứu Hứa Văn xuống.
Lại  thấy chiếc xe của Trì Vọng ở đằng xa, và  đang  trong xe.
"Hạ Nhan!!"
Phương Vân phát điên,     chuyện gì đang xảy , lao đến  cứu .
Trì Vọng  cho cô  cơ hội.
Hắn ôm chặt ,  với tài xế: "Quay đầu xe."
Chiếc xe lao , bỏ  Phương Vân ở phía .
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-va-ban-than-cung-xuyen-sach/chuong-12.html.]
Phương Vân chắc chắn  báo cảnh sát.
Khi chiếc xe đang chạy như bay  đường, từ xa, chúng  vẫn  thể  thấy tiếng còi xe cảnh sát hú vang phía .
Sắc mặt tài xế  đổi trong nháy mắt.
Trì Vọng thản nhiên hôn lên tóc : "Không , chỉ cần cắt đuôi bọn họ là ."
Tài xế nghiến răng,  dám khuyên, nhưng  thể  khuyên:
"Trì thiếu, đây   Giang Thành.’’
"Ở đây mà phạm tội, sẽ   ai bảo vệ chúng  ."
Trì Vọng như thể   thấy, ôm chặt lấy .
Hắn vuốt ve khuôn mặt , khàn giọng  bên tai :
"Ngoan nào,   giống Cố Bách Xuyên.’’
"Em xem,     Phương Vân  yêu   nữa,  đả kích đến mức nào, lập tức từ bỏ.’’
" thì khác, bây giờ em  yêu ,   cũng sẽ yêu.’’
"Cho dù  yêu, em cũng  c.h.ế.t cùng ."
Hắn hôn , "Em  hứa sẽ mãi mãi ở bên , đúng ?"
Trong xe im lặng hồi lâu.
 : "Trì Vọng, em  hứa với  sẽ mãi mãi ở bên .
" điều kiện tiên quyết là   kết hôn với em."
Cơ thể Trì Vọng khẽ cứng đờ.
Đó là những ngày tháng   ban đầu,  ngắn ngủi, ngắn đến mức cả  và   đều gần như quên mất.
Lúc đó  vẫn  nhận   chỉ là kẻ  thế, ngây ngốc trao hết tình cảm cho Trì Vọng.
"Trì Vọng, bạn  nhất của em  mua một viên kim cương hồng to như , em thích nó lắm,    cầu hôn em  thể dùng nhẫn kim cương hồng  ?
"Trì Vọng, hôm nay em  thấy một bé gái đáng yêu như cục bột nếp nho nhỏ! Sau  chúng  sinh con gái  ?"
Trì Vọng ôm eo , hôn lên đó.
"Được.
"Đều  theo em."
...
Sẽ  còn những ngày tháng   và thuần khiết như  nữa.
Trong xe,  dùng chút sức lực cuối cùng hôn lên môi Trì Vọng:
"Thế nào?
"Anh rửa tay gác kiếm, kết hôn với em.
"Em sẽ thực hiện lời hứa, mãi mãi ở bên ."