Trên đường , Thẩm Nhu Nhu tỉnh .
Khi cô  thấy Cố Bách Xuyên cứu , nước mắt  ngừng tuôn rơi, thấm ướt chiếc váy trắng của cô.
"Cố ." Cô , "  cảm ơn  vì tất cả những gì    cho , nhưng chúng  đừng gặp   nữa."
Cố Bách Xuyên dịu dàng : "Đừng sợ, là ai  trói cô đến đó, cô   thấy mặt của bọn chúng ?"
Thẩm Nhu Nhu ngập ngừng, lắc đầu.
"Không,   thể ."
Cô cắn chặt môi, đôi mắt ngấn lệ: "Cố ,  khác đều   ở Giang Thành một tay che trời, chỉ   ,  cũng   nhiều điều khó xử.
" hiểu rõ sự giúp đỡ của Phương gia đối với sự nghiệp của , cho nên... giữa  và Cố phu nhân thật sự  nên vì  mà  bất kỳ mâu thuẫn nào nữa."
Bàn tay Cố Bách Xuyên siết chặt .
Là Phương Vân.
Quả nhiên là Phương Vân.
Ban đầu, Cố Bách Xuyên vẫn còn ôm một tia hy vọng,  hy vọng chuyện    do Phương Vân .
 hiện tại, tia hy vọng cuối cùng   dập tắt.
Thẩm Nhu Nhu quan sát sắc mặt Cố Bách Xuyên.
Cô ngấn lệ, rụt rè : "Cố , xin  đừng trách Cố phu nhân. Cô   như  cũng là vì quá yêu ..."
 lúc , điện thoại vang lên.
Cố Bách Xuyên gần như  kiềm chế  lửa giận: "Alo."
...
"Alo...   Cố tổng ?"
  giọng  phẫn nộ của Cố Bách Xuyên dọa giật .
 ngay  đó  nắm chặt điện thoại, lo lắng : " là bạn của Phương Vân, hiện tại Phương Vân đang ở bệnh viện, tình hình  nguy kịch,   thể đến ngay  ?"
Đầu dây bên , Cố Bách Xuyên im lặng.
Anh  : "Cô   giở trò gì ?"
 càng thêm lo lắng: "Anh đang  gì ? Phương Vân cô   mới gặp tai nạn xe , tình hình  nguy cấp..."
"Đủ ." Cố Bách Xuyên lạnh lùng , "Trò  cô   chơi  nhiều  .”
"Mỗi  phạm sai lầm, cô   giả vờ  bệnh, hoặc là tự    thương,   mềm lòng.’’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-va-ban-than-cung-xuyen-sach/chuong-4.html.]
"Lần  là chột  nên mới dựng chuyện tai nạn xe  ?’’
"Làm ơn  với cô , cô   thương thì  tìm bác sĩ,    bác sĩ."
"Cố Bách Xuyên..."  hét lớn.
 vô ích.
Điện thoại  cúp máy.
....
Cố Bách Xuyên ném điện thoại sang một bên, im lặng hồi lâu.
Thẩm Nhu Nhu hiểu chuyện hỏi: "Cố phu nhân xảy  chuyện gì ? Hay là chúng   xem cô  ,    ."
Cố Bách Xuyên cau mày: "Không cần quan tâm cô ."
Thẩm Nhu Nhu cắn môi, ân cần : "Hiện tại Cố phu nhân chắc hẳn đang  sợ hãi.’’
"Cô  chỉ  gặp  một ,  và cô  là vợ chồng,   mâu thuẫn gì là  thể giải quyết..."
Cô càng khuyên, sắc mặt Cố Bách Xuyên càng lạnh lùng.
"Nhu Nhu, em yên tâm." Anh  , " sẽ  vì cô  là vợ  mà thiên vị cô .’’
"Chuyện   nhất định sẽ cho em một lời giải thích."
Nước mắt Thẩm Nhu Nhu đọng  hàng mi, chực chờ rơi xuống: "Cố ,  thật ."
...
"Cố tổng, đến bệnh viện Nhân Huệ ?" Tài xế hỏi.
Bệnh viện Nhân Huệ là bệnh viện tư nhân do Cố gia và Phương gia hợp tác xây dựng.
Cố Bách Xuyên lạnh nhạt : "Không, đến bệnh viện thành phố."
Thẩm Nhu Nhu nhận  Cố Bách Xuyên đang cố ý tránh mặt Phương Vân, Phương Vân ở Nhân Huệ, Cố Bách Xuyên thà đổi bệnh viện cũng   tiện đường đến thăm cô.
Cô  cúi đầu, âm thầm .
...
Cố Bách Xuyên đưa Thẩm Nhu Nhu đến bệnh viện thành phố.
Bác sĩ kiểm tra xong,  Thẩm Nhu Nhu ngoài vài vết thương ngoài da,   vấn đề gì lớn.
 tinh thần cô dường như  kích động  lớn, ngủ một lúc liền tỉnh dậy,    la hét.
Thẩm Nhu Nhu     với Cố Bách Xuyên: "Cố ,  cứ   việc  ,  cần lo cho em."