Đại Trạch   đạo sĩ chân chính,     vẽ bùa, càng   đến việc trừ tà. Anh  chỉ  kiếm tiền mà thôi.
Kỹ năng vẽ bùa, những    chút thiên phú nào, dù  nhập môn một hai năm cũng   thể  ,   là một kẻ ngoại đạo, chỉ cầm chu sa vẽ bậy lên giấy vàng một hồi,  cho đứa bé uống nước bùa. Chu sa  độc, chỉ những   huyền học thực sự mới  thể xử lý để nó  gây hại cho cơ thể con . Đại Trạch chỉ là một kẻ giả mạo,  hiểu gì cả.
Đứa bé mới  ba tuổi rưỡi, vốn  vì cơ thể  khỏe mà sức đề kháng  thấp,  thêm màn dày vò , trực tiếp  chịu nổi mà mất mạng. Còn Đại Trạch thì cầm ba nghìn tệ mà bà lão đưa  phủi đ.í.t  từ lâu.
Bà lão chăm sóc cháu trai, chăm sóc mãi  cháu trai mất, lập tức như sét đánh ngang tai, cả   sốc nặng, bà    chấp nhận là do  trì hoãn bệnh tình của cháu trai, cứ giở trò ngang ngược ăn vạ trong nhà. Bà dùng cách  để trốn tránh, như thể   thì con trai và con dâu sẽ  thể đổ tội lên đầu bà.
Thực , con trai và con dâu bà cũng  trách bà nhiều, chỉ là   đối xử với bà lạnh nhạt. Miệng  trách, nhưng trong lòng    oán trách chứ? Dù  đó cũng là con của họ.
Bà lão vẫn luôn  dám  là do bà mời đạo sĩ cháu trai uống nước bùa mới trì hoãn bệnh tình, vẫn luôn giấu chuyện  trong lòng.   gì  chuyện bí mật nào   lộ , con trai họ cuối cùng cũng . Chỉ là chuyện  qua hơn một tháng  họ mới ,     tìm Đại Trạch nơi nào.
Họ vốn định báo cảnh sát, nhưng bà lão  phát điên ở nhà,  đó  trực tiếp  tai biến. Họ  đành lòng bỏ mặc bà lão, cứ thế trì hoãn,   khi  báo cảnh sát thì  thứ  quá muộn . Tám năm , mạng internet và camera giám sát  phát triển như bây giờ, Đại Trạch  cố tình tránh camera giám sát, nên họ  tìm   . Chuyện  cứ thế may mắn để Đại Trạch thoát tội, cho đến bây giờ mới  Thời Nhất lật tẩy.
"Cô, cô lấy gì mà  thế, cô, cô   bằng chứng, cô   là loại  vì lưu lượng mà  từ thủ đoạn nào !"
Rõ ràng,  sự miêu tả chi tiết của Thời Nhất, Đại Trạch vẫn cứng miệng như một con thú  dồn  đường cùng.
Khóe môi Thời Nhất nhếch lên một nụ  mỉa mai: "Hừ,  đang tự   đấy ?"
"Nếu    tự tìm đến,  cũng sẽ  chú ý đến ,  vẫn  thể sống ung dung một thời gian nữa, dù    lừa đảo bấy lâu nay,  chỉ  chuyện   lật tẩy ."
Thời Nhất  xong, cũng   Đại Trạch biện minh   điên cuồng nữa, trực tiếp tắt livestream, chuyển sang WeChat, mở nhóm chat duy nhất,  lạch cạch gõ một đoạn dài về tội trạng của Đại Trạch  gửi .
Khoảng thời gian , Thời Nhất  livestream, cảnh sát trong nhóm đột nhiên nhận  nhiệm vụ từ Thời Nhất, vội vàng trả lời.
[Công an Lâm Thành: Vâng, đại sư,  nhận !]
[Công an Vận Thành: Đại sư,  nhận !]
...
[Công an thành phố Đạt Sơn: Đại sư,  tra  tên thật của Đại Trạch là Lưu Trạch,  Đạt Sơn, hiện cảnh sát thành phố chúng   hành động.]
Chỉ trong vòng  đầy hai phút, thông tin của Đại Trạch   cảnh sát điều tra rõ ràng.
Từ khi Thời Nhất rời khỏi phòng livestream của  ,  thấy màn hình đầy những bình luận   báo cảnh sát,   vội vàng an ủi. Và để chứng minh Thời Nhất  bừa,    tự chứng minh sự trong sạch của  bằng cách bói miễn phí cho ba .
Nghe   bói miễn phí, cư dân mạng  hứng thú, nhao nhao  giành bao lì xì   phát, xem   rốt cuộc  chuẩn . Dù  miễn phí  lấy thì uổng phí.
Kết quả là khi Đại Trạch đang bói cho  thứ hai, cảnh sát đột nhiên đến bắt   . Cư dân mạng tận mắt chứng kiến Đại Trạch  cảnh sát đưa  ngay trong phòng livestream, tập thể nổ tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xem-boi-anh-vao-tu-thanh-tich-so-canh-sat-dinh-cao-666/chuong-101-khong-tu-tim-chet-thi-se-khong-chet.html.]
Thời Nhất  đúng là thần , cảm giác như bất cứ chuyện gì cũng  thể giấu  cô. Hơn nữa,  cô  nguyên nhân cô đến phòng livestream của Đại Trạch là do Đại Trạch chủ động gây chuyện, đúng là " tự tìm c.h.ế.t thì sẽ  chết".
Sau vụ Đại Trạch , những  vốn đang rục rịch định gây rắc rối cho Thời Nhất đều  thu  ý định. Ai mà trong lòng   chút bí mật,  những bí mật  thể để  khác ,  những bí mật  thể để lộ  ánh sáng,  những bí mật sẽ hủy hoại tiền đồ và cuộc sống của chính . Họ  dám đánh cược, cô  nổi tiếng thì cứ nổi tiếng , họ chỉ  thể ngưỡng mộ và ghen tỵ, nhưng bệnh mắt đỏ thì  dám  nữa.
Thời Nhất giải quyết xong việc liền xử lý tin nhắn hậu trường. Hầu hết tin nhắn đều bày tỏ sự yêu mến và kính trọng đối với cô, ngoài  còn  một  hỏi cô một vài điều đơn giản, đều   là chuyện quan trọng lắm.
Chẳng mấy chốc, cô liền thấy tin nhắn mà Tomato Official gửi cho cô. Thời Nhất mở  lướt qua một lượt, đại ý là  ký  một hợp đồng mới với cô.
Thời Nhất   điện thoại mà bên tổng đài để , liền gọi . Rất nhanh, đầu dây bên  vang lên một giọng  ngọt ngào.
"Xin chào, đây là bộ phận marketing của ứng dụng livestream Tomato, xin hỏi  gì  thể giúp đỡ cô ."
" là Thời Nhất, các cô   một hợp đồng mới,    xem."
Đầu dây bên   thấy giọng  trong trẻo của Thời Nhất liền vang lên một tiếng kinh ngạc, ngay  đó sự chuyên nghiệp giúp cô nhân viên tổng đài cố gắng bình tĩnh .
"Cô Thời Nhất xin chào, xin cô đợi một lát."
Một phút , đầu dây bên  đổi thành giọng  của một  phụ nữ trung niên  nhanh nhẹn. "Cô Thời Nhất xin chào,  là Trương Dĩnh, cô hình như  ký hợp đồng với công ty nào, công ty chúng   ký  một hợp đồng mới với cô, hy vọng cô  thể mở chức năng tặng quà khi livestream, công ty chúng  và cô sẽ chia theo tỷ lệ ba bảy, cô bảy."
Thời Nhất nhướng mày, "Chức năng tặng quà  sẽ  mở , năm năm cũng   đổi, hiện tại như  là  ."
Cô còn tưởng  gì mới mẻ,  xong cũng chẳng thấy gì, Thời Nhất  hứng thú. Kể từ  chuyện Viên Phú Quý, cô  tắt chức năng tặng quà, và   ý định mở .
Thời Nhất là một   cá tính,  theo ý  và  cố chấp, quyết định của cô sẽ  dễ dàng  đổi. Cô thực    quá nhiều ham  về tiền bạc, chỉ cần đủ để cô tiêu xài là đủ.
Hiện tại cô  đủ để sống  sung túc, cục cảnh sát mỗi tháng còn  năm nghìn tiền lương cố định, thỉnh thoảng còn phát cho cô một khoản tiền thưởng nhỏ, thu nhập livestream tuy  nhiều, nhưng bùa chú của cô bán  chạy. Vì  cô  bao giờ nghĩ đến việc mở  chức năng tặng quà.
Trương Dĩnh  cô từ chối  chút do dự, dừng  một chút,  tiếp tục thuyết phục. "Cô Thời Nhất,  là cô nghĩ  xem?"
Chủ yếu là bên Chủ tịch sợ  nhân quả sẽ đến với công ty hoặc Chủ tịch. Những  trong các công ty lớn, ít nhiều đều tin  những thứ , cũng  dám nhằm  Thời Nhất hoặc  thái độ cứng rắn với cô, đành  thương lượng.
Thời Nhất dường như  những gì họ đang lo lắng, chỉ cho họ một con đường: "Yên tâm,  nhận tiền của họ, đây là nhân, giải quyết việc của họ chính là quả, nhân quả đến đây   giải quyết."
(Đây là thiết lập riêng! Thiết lập riêng! Không chấp nhận phản bác,   sách nào cũng  thiết lập giống !)
"Nếu trong lòng các cô vẫn bất an, thì hãy lấy một nửa lợi nhuận  từ thiện."
Thời Nhất  xong, Trương Dĩnh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng  thể giải thích với Chủ tịch . 
"Vâng, cảm ơn đại sư Thời Nhất, chúc cô  một ngày vui vẻ."