Tôi Xem Bói, Anh Vào Tù, Thành Tích Sở Cảnh Sát Đỉnh Cao 666 - Chương 171: Năng lực này không tệ, muốn học

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-28 06:58:18
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Ưng xong, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bi thương, bao trùm một luồng khí tức suy sụp.

Thời Nhất liếc nó, đó mở Quỷ Môn, một cước đá nó trong.

Dẫn nó đến Địa Phủ thẳng đến phủ của Phong Đô Đại Đế.

Phong Đô Đại Đế từ chỗ Mạnh Bà trở về, đang định tìm Thời Nhất, ngờ cô đến .

“Tiểu Thời Nhất, cô đến . Đây chính là vị đại nhân đó ?”

Phong Đô Đại Đế Lục Ưng Thời Nhất đá một cước đến chân , đôi mắt sắc bén như chim ưng nheo .

Lục Ưng khí tức uy nghiêm toát từ Phong Đô Đại Đế dọa cho run rẩy.

thể trốn thoát khỏi U Minh Địa Phủ là do sự hỗn loạn của Địa Phủ, khiến nó thể thừa nước đục thả câu.

Nếu , nó cũng chỉ là một con ma sủng thôi, bản lĩnh lớn đến .

Nếu nó chia nguyên thần của thành bốn phần, lẽ nó sẽ dễ dàng bốn tiểu nhân giấy bắt giữ đến .

chút bản lĩnh đó của nó đặt mặt Phong Đô Đại Đế, chẳng khác gì sự khác biệt giữa kiến và voi.

Nó thậm chí còn sức ngẩng đầu thẳng Đại Đế.

Phong Đô Đại Đế đưa tay , một luồng sức mạnh hùng vĩ bao trùm lấy Lục Ưng, nó đau đớn cuộn tròn tại chỗ, ngay cả thở cũng vô cùng khó khăn. Một lát , Phong Đô Đại Đế thu tay về.

Hắn Lục Ưng hừ lạnh: “Hừ, là chuyện . Những ma vật giam giữ ở Địa Phủ cũng kiểm tra , ngờ kẻ trốn thoát là một tiểu lâu la, khiến mất công tìm kiếm.”

Hai ngàn năm , dù Địa Phủ đang trong tình trạng hỗn loạn, nhưng đối với những ma vật thể gây hại cho bách tính nhân gian, vẫn quản lý chặt chẽ.

vẫn một phần ma vật trốn thoát, khi tiếp quản U Minh Địa Phủ, đích dẫn bắt những ma vật đó về.

Lúc đó ít ma vật đang hoành hành tàn hại bình thường, nên nhiều ma vật tiêu diệt tại chỗ.

Con ma sủng đúng là thông minh, dùng đồ của Phật giáo để che giấu khí tức , nên mới thoát khỏi sự truy lùng của .

Cũng trách , lúc đó Địa Phủ cần chấn chỉnh, kiểm tra đủ kỹ lưỡng, nên mới để nó may mắn thoát .

“Tiểu Thời Nhất vất vả cho cô , bây giờ chỉ còn nguyên thần phân cuối cùng của nó, sẽ đích mang ma vật về, cũng đỡ cho cô vất vả thêm một chuyến.”

Trước đây bận điều tra chuyện của hai ngàn năm , xem rốt cuộc là chuyện gì, nên thời gian đích xuống nhân gian từ từ kiểm tra.

Bây giờ kẻ chủ mưu là ai, cũng thủ đoạn ẩn của nó là gì, Phong Đô Đại Đế đích cũng sẽ tiết kiệm thời gian hơn.

Thời Nhất gật đầu, tự thì cô đương nhiên vui, chuyện ý kiến gì, tự một chuyến, cô vui còn kịp.

Hơn nữa, lúc sự chú ý của cô còn tập trung một chuyện khác, ánh mắt cô sáng lấp lánh chằm chằm tay Phong Đô Đại Đế.

“Lão đầu, ông thể lục soát ký ức của khác, năng lực tệ.”

Phong Đô Đại Đế cô với vẻ hăm hở, vui : “Ta dạy cô, nhưng cô tuyệt đối dùng thứ để đối phó với bình thường, linh hồn của họ chịu nổi.”

“Yên tâm, rảnh dùng cái đối phó bình thường gì?”

Thời Nhất xoa xoa tay, mong đợi .

Phong Đô Đại Đế bất lực lắc đầu, đưa ngón trỏ chạm trán cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xem-boi-anh-vao-tu-thanh-tich-so-canh-sat-dinh-cao-666/chuong-171-nang-luc-nay-khong-te-muon-hoc.html.]

Thời Nhất chỉ cảm thấy một xúc cảm mát lạnh thoáng qua ở trán, đó trong ký ức của cô liền thêm một môn công pháp, chính là công pháp về cách lục soát ký ức.

Thứ tệ, nếu cô năng lực sớm hơn, cần tốn sức với thứ nhỏ bé .

Thời Nhất tiện tay ném luôn tiểu lục nhân nhốt trong chai thủy tinh trong túi xách cho Phong Đô Đại Đế.

Chuyện ở đây xong, Thời Nhất định ghé qua chỗ Mạnh Bà khi về nhân gian.

Phủ của Mạnh Bà xa sân nhỏ của Thời Nhất, lúc bà đang lật tung các cổ tịch, giúp Lương Tắc trở bình thường.

Cương thi tụ tập oán khí trời đất, hấp thụ tử khí trời đất mà sinh, già, chết, diệt, ba giới thiên địa nhân từ chối ngoài lục đạo chúng sinh.

Cương thi nơi nương tựa, lang thang giữa trời đất, hút m.á.u thịt thức ăn, nhân giới dung thứ. Lương Tắc bây giờ thần trí còn phục hồi, trở nhân gian chỉ sẽ gây họa cho nhân gian, tàn hại những vô tội.

Địa Phủ cũng nơi thể ở lâu, quy tắc thiên đạo cho phép.

Tuy nhiên, Lương Tắc cũng là cương thi theo nghĩa truyền thống, Lục Ưng tạo , vẫn sự khác biệt so với cương thi thực sự.

Khi Thời Nhất đến, cô thấy Lương Tắc đang thẳng đơ chiếc ghế dài bên cạnh nhúc nhích, còn Mạnh Bà thì đang “xoạt xoạt” lật cổ tịch.

“Mạnh Bà tỷ tỷ.”

“Tiểu Thời Nhất cô đến , .”

Mạnh Bà ngẩng đầu chuyện, động tác tay ngừng.

Thời Nhất liếc cổ tịch trong tay bà, Lương Tắc đang ngẩn ngơ ghế, đó mở miệng :

“Mạnh Bà tỷ tỷ, kẻ bắt Lương Tắc từng là ma sủng Lục Ưng bên cạnh Ma Thần. Nó trốn khỏi Địa Phủ thì gặp Lương Tắc c.h.ế.t quỷ sai câu đến Địa Phủ. Vì trông giống Thiên Thần từng giao đấu với Ma Thần, nên Lục Ưng bắt trả thù một trận.”

Ngón tay Mạnh Bà đang lật sách dừng , bà ngẩng đầu Thời Nhất, căng mặt hỏi: “Tiểu Thời Nhất, cô gì?”

Chưa đợi Thời Nhất trả lời, bà lẩm bẩm tự : “Nói cách khác, vốn dĩ hai ngàn năm thể gặp , giữa chừng xuất hiện một con Lục Ưng khiến chờ đợi vô ích gần hai ngàn năm ở Bờ Nại Hà, còn dáng vẻ , quỷ quỷ của Lương Tắc cũng là do nó gây ?”

Giọng Mạnh Bà vui buồn, nhưng Thời Nhất bà thật sự tức giận .

Quen lâu như , đây là đầu tiên thấy bà như thế , xem Lục Ưng lát nữa còn tội để chịu.

Thời Nhất hề thông cảm cho nó, những vô tội c.h.ế.t tay nó nhiều lắm , nó đáng thông cảm.

“Ừm, tin đời nhiều sự trùng hợp đến thế, Mạnh Bà tỷ tỷ thử tra kiếp của Lương Tắc?”

Khi Lục Ưng nó bắt Lương Tắc vì trông giống vị Thiên Thần , Thời Nhất cảm thấy đúng .

bao giờ tin đời nhiều sự trùng hợp đến , lập tức bấm tay tính toán một quẻ.

Quả nhiên, mệnh cách của che giấu, vì sự hiện tại đặc biệt của , Thời Nhất thể tra xét, chỉ thể chuyện cho Mạnh Bà, để bà tự lo.

Mắt Mạnh Bà sáng lên, nếu quả thật như Thời Nhất , Lương Tắc khả năng trở bình thường ?

Thần sắc Mạnh Bà thả lỏng, nở một nụ rạng rỡ với Thời Nhất, “Cảm ơn Tiểu Thời Nhất, chút chuyện , thì lát nữa Hắc Vô Thường giục nấu canh Mạnh Bà mất.”

Mạnh Bà xong, trực tiếp mang Lương Tắc giường biến mất tại chỗ. Thời Nhất nhướng mày, gì.

Nếu nhân gian còn một đống chuyện chờ, cô thật sự hóng chuyện.

Thời Nhất lấy điện thoại nhắn tin cho Tiểu Bạch, bảo nhớ dùng điện thoại cảnh Mạnh Bà đánh , đó thở dài mở Quỷ Môn rời Địa Phủ.

Còn ở một bên khác, Mạnh Bà dẫn Lương Tắc tìm Lục Ưng tính sổ.

Loading...