Tôi Xem Bói, Anh Vào Tù, Thành Tích Sở Cảnh Sát Đỉnh Cao 666 - Chương 57: Không phải mẹ tôi, là mẹ anh

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-24 11:19:59
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm Hoàng Chiêu Đệ thể cam lòng chứ?

Bà tự hỏi từng khó đối xử tệ bạc với Điền Mai, thậm chí để vợ chồng họ yên tâm xa, bà và lão Dương tận tâm tận lực chăm sóc con cho họ.

Kết quả thì ?

Cuối cùng kết cục như .

Sau khi Hoàng Chiêu Đệ chết, tất cả những gì đây bà nhớ rõ đều nhớ , bà cam lòng, luôn theo bên cạnh con trai và Điền Mai, luôn trả thù họ.

Chỉ là bà quá yếu, nên mới kéo dài đến bây giờ vẫn thể kéo hai họ xuống địa phủ cùng bà.

"Mẹ... , bà nội, bà——"

Đồ Đần '' nhiều như , xác định là bà nội nhập , biện hộ cho .

Chỉ là khi '' đầu , dùng đôi mắt trống rỗng và vẻ mặt đờ đẫn đó chằm chằm , âm trầm mở miệng .

Anh sợ đến mức ngã thẳng xuống đất, chân mềm nhũn thể dậy .

"Tiểu Đồ , con là do bà già một tay nuôi nấng, nhưng ba chị em con những năm qua, từng hỏi han bà già một câu nào cả."

"Bà, bà nội, con, con mà, con cái gì cũng , bà nội đừng g.i.ế.c con, đừng g.i.ế.c con, con là cháu trai ruột của bà mà!"

Đồ Đần dứt khoát đổi tư thế sấp thành quỳ, cầu xin Hoàng Chiêu Đệ tha thứ.

[Ô ô ô, bà nội cũng thảm quá, tên là Chiêu Đệ, cuộc sống cũng khổ, ngờ cuối đời càng khổ hơn.]

["Mẹ thật thà"]

[Cuối cùng bà cụ bệnh Alzheimer ? Lại còn vứt một bà già tám mươi mấy tuổi mắc bệnh Alzheimer một ở nhà, còn khóa đồ cho dùng, cái thể kiện con trai con dâu bà !]

[Mẹ chồng và con dâu hình như bao giờ thể gặp , bà nội và bà nội đối lập, bà chồng giày vò, nên cũng xé nát ô dù của khác, đối xử với chút nào, còn dù bà đối xử với thế nào, vẫn là phận con cháu tròn hiếu đạo.]

[ thấy ba chị em Đồ Đồ cũng là lũ bạch nhãn lang, đặc biệt là cô con gái lớn và con trai út Đồ Đồ, dù cũng là một tay bà nội nuôi lớn, chẳng lẽ họ hề xót xa ?]

[Đồ Đồ , đối xử với bà nội như mà.]

[Lạy Chúa! Làm thể , đánh , cho chung mâm ăn cơm, đêm giao thừa cho bà cụ ăn, những chuyện cả nhà thể chứ?]

[ chỉ hỏi, con gái của bà cụ ? Bà một trai một gái , con trai quản, con gái cũng nhẫn tâm quản ?]

Thời Nhất liếc Đồ Đần đang liên tục dập đầu nhận ống kính, bình luận của cư dân mạng.

Mọi đều hỏi con gái của Hoàng Chiêu Đệ những chuyện ?

Thời Nhất: "Làm thể chứ, chỉ là con gái bà ... cuộc sống của cô cũng hỗn độn."

"Con gái bà lấy đầu tiên là làng bên, sinh ba đứa con, đó bỏ con mà , thứ hai lấy chồng ở tỉnh ngoài, mười hai năm qua, chỉ về nhà một ."

Cư dân mạng nhất thời gì.

Tất cả đều câm nín.

[Điền Mai tâm độc ác, miễn cưỡng thể hiểu , vì cha ruột của cô , nhưng con trai của Hoàng Chiêu Đệ thì ? Con trai từ đầu đến cuối đều dung túng vợ đánh chửi ruột?]

[Mẹ ruột tám mươi mấy tuổi, gãy chân cũng đưa bệnh viện? Ngay cả đồ ăn cũng cho ăn? Cứ để bà đau đớn, đói khát mà chết?]

"Này, là để ông tự trả lời câu hỏi ."

Thời Nhất hướng cằm về phía màn hình, đó cư dân mạng thấy một đàn ông gầy gò cao lớn chuyện mở cửa phòng.

"Tiểu Đồ, hai con con đang ?"

Tiểu Đồ thấy bố về, ngẩng cái trán đỏ bừng lên, bò vài bước về phía bố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xem-boi-anh-vao-tu-thanh-tich-so-canh-sat-dinh-cao-666/chuong-57-khong-phai-me-toi-la-me-anh.html.]

"Bố, bố cứu con , bà nội con xuống đó với bà, con, con ——"

Dương Thủy Sinh bộ dạng của con trai dọa sợ, năng lộn xộn, đang định quát mắng, ánh mắt liếc thấy vợ từ từ bay về phía .

!!!

Ông tưởng hoa mắt, ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Điền Mai hai chân rời đất, bay về phía ông .

Mắt cô trợn trắng, chỉ còn lòng trắng đáng sợ, vẻ mặt cứng đờ, đờ đẫn, vẻ như quỷ nhập mà trúng tà.

"Điền──"

Lời ông còn kịp , đột nhiên "Điền Mai" bóp cổ, thể phát tiếng.

Cổ ông bóp chặt, ông cố gắng dùng tay gỡ bàn tay đang bóp cổ .

Mặc dù ông dùng hết sức, nhưng vẫn thể thoát .

"Bố... bà nội, bà bỏ bố , bố sắp bà bóp c.h.ế.t !"

Tiểu Đồ chạy, nhưng thấy khuôn mặt bố ruột đỏ bừng, vẻ mặt đau khổ, đành lấy hết can đảm khuyên nhủ bà nội.

Trong ba đứa cháu, là đứa nhỏ nhất, bà nội đây thương nhất, bà nội tuy những lời cay nghiệt, nhưng động thủ với .

Tiểu Đồ tưởng rằng là một sự tồn tại đặc biệt trong lòng bà nội, nên chút dũng khí để bà nội dừng tay.

khi gần, Hoàng Chiêu Đệ dùng tay bóp cổ.

Tay siết chặt, mặt hai cha con tím tái như gan heo, họ càng ngày càng khó thở, mắt cũng ngừng trợn trắng.

Thời Nhất thấy gần đủ, lúc mới mở miệng, "Hoàng Chiêu Đệ, buông tay."

thể để Hoàng Chiêu Đệ g.i.ế.c trong phòng livestream của .

Huống hồ khi dính án mạng, Hoàng Chiêu Đệ sẽ bất kỳ lợi ích nào.

Hoàng Chiêu Đệ thể nhập Điền Mai, tất cả đều nhờ sự giúp đỡ của Thời Nhất, cô mở miệng, Hoàng Chiêu Đệ liền ngoan ngoãn buông tay.

"Khụ khụ khụ——"

Cha con Dương Thủy Sinh lúc cuối cùng cũng thở , đều hổn hển thở dốc, cố gắng hít thở khí.

"Tiểu... Tiểu Đồ, con... ?"

Trong lòng Dương Thủy Sinh suy đoán, nhưng dám chắc, ông cũng chột .

"Không... con, là... là bố, là bà nội..."

Tiểu Đồ bây giờ còn tự tin như nữa, vội vàng tránh trách nhiệm.

Là bố đối xử với bà nội, cho bà nội ăn, đưa bà nội viện, liên quan gì đến !

Dương Thủy Sinh rằng con trai ông , thực bóng dáng của ông và Điền Mai.

Lúc ông đôi mắt chỉ còn lòng trắng đó chằm chằm, chỉ cảm thấy rợn tóc gáy, nỗi sợ hãi tan biến cứ bao trùm lấy ông .

"Dương Thủy Sinh, ruột của con đó! Hồi nhỏ nhà nghèo, con yếu ớt, đập nồi bán sắt, cầu ông bà nội cho vay tiền đưa con bệnh xá, con đối xử với con như ?"

"Con sợ trời đánh ?"

"Không, cần ông trời tay thu thập con, bây giờ sẽ mang cái đứa con bất hiếu cùng!"

Có lẽ vì thể khiến Dương Thủy Sinh thấy , sự bất mãn và oán hận của bà đối với ông một nữa đạt đến đỉnh điểm.

Oán khí của Hoàng Chiêu Đệ đột nhiên tăng vọt, một nữa lao mạnh về phía Dương Thủy Sinh.

Loading...