Ký túc xá của nhóm thanh niên trí thức ở chân núi cách đó  xa, chỗ  vốn là nơi để thức ăn gia súc, nhà kho hình chữ nhật, ở giữa  một bức tường xây bằng bùn ngăn cách thành hai bên, bên trái là ký túc xá nam, bên  là ký túc xá nữ. Trần nhà dựng bằng gỗ bỏ , bên  xây bếp lò, một để nấu canh một để nấu cơm. Sắp xếp  bàn, sung  phòng bếp.
Bên ngoài ký túc còn khai khẩn hai vườn rau, rau xanh thưa thớt  nước mưa rơi xuống ỉu xìu. Có thể thấy nhóm thanh niên trí thức    cách quản lý.
Nữ thanh niên trí thức Trương Hiểu Phong   bếp lò nhóm lửa,  thấy đoàn  Trình Dao Dao trở về, cô vội vàng  đón: "Cô chạy   ? Mọi  tìm thấy cô ở ? Trên núi   sói hoang, cô..."
Đại đội trưởng cắt ngang lời cô: "Trước đừng hỏi, dẫn cô    quần áo khô ."
 
Trương Hiểu Phong  kỹ , Trình Dao Dao ướt như chuột lột,   còn mặc áo choàng ngắn của đàn ông. Cô vội vàng đem một bụng nghi vấn nuốt xuống,  đó lôi kéo Trình Dao Dao  nhà  quần áo.
Vừa  nhà, lòng Trình Dao Dao lạnh lẽo. Trong phòng chỉ  một cái bàn, một cái giường đất lớn dựa  tường, bày biện 7,8 cái chăn đệm. Trên mặt đất  mấy chậu nước, thùng nước cùng bình vỡ dùng để đựng nước mưa rơi từ  nóc nhà xuống.
Trương Hiểu Phong  nhà cúi xuống  bàn lấy chậu rửa mặt in chữ song hỷ màu đỏ, cô xách phích nước bằng sắt đổ gần nửa chậu nước nóng , động tác lưu loát liền mạch: " Mau tới lau  ,  đấy  gì? Ai bảo cô chọn thời tiết  trốn, tự chịu khổ , liên lụy tất cả   đều vì cô mà chịu tội."
 
Trong miệng cô   liên miên lải nhải, động tác  cực kỳ lưu loát. Cô để cái khăn lông  trong nước  chịu đựng nước nóng tê tê vắt khô,  đó đưa cho Trình Dao Dao: "Nhìn   gì, nhanh lau ! Một lúc nữa nước lạnh !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-10-canh-gung-duong-do.html.]
Trương Hiểu Phong là nữ thanh niên trí thức lớn tuổi nhất trong nhóm, cô  việc  chịu khó  lưu loát, nguyên chủ ghét bỏ cách ăn ở của cô, quan hệ với cô vẫn luôn  .
Trình Dao Dao kiễng chân   nhà, cô  cái khăn  mặt, tâm tình phức tạp.
Trương Hiểu Phong  theo ánh mắt của cô : "Trình đại tiểu thư, khăn  là khăn mới, sẽ  lau hỏng cái mặt của cô , cô yên tâm dùng !"
"...Cảm ơn." Trình Dao Dao nhận lấy.
Mắt Trương Hiểu Phong lộ  vẻ kinh ngạc: "Cô  cái gì?"
Khăn nóng lau qua da thịt mang theo nước mưa rét lạnh, mặt Trình Dao Dao nổi lên mảng đỏ, cô chân thành  Trương Hiểu Phong: "Cảm ơn."
 
"...Cảm ơn cái gì nha, đều là thanh niên trí thức, chiếu cố lẫn  nên mà." Trương Hiểu Phong lập tức   tự nhiên, cô  với Trình Dao Dao: "Cô  thích  khác động  đồ của cô, cô lấy quần áo sạch   .  trông cửa giúp cô."
Trương Hiểu Phong  xong liền  lưng   trông coi cửa.
Một nhóm cô gái xinh tươi từ trong thành phố mới đến, trong đó Trình Dao Dao  nhất, lúc cô mới đến trong thôn, một đám trẻ ranh to xác và  lêu lổng loạn lên như ong vỡ tổ, bọn họ  dạo bên ngoài ký túc xá thanh niên trí thức suốt ngày.