Trình Dao Dao mặc váy ngủ   giường, chăn đắp  cô đá văng , lộ  da thịt cùng bờ vai trắng mượt mà.
Tạ Ba dời mắt về chỗ khác, Tạ Phi giúp đỡ Trình Dao Dao đắp chăn . Trình Dao Dao   thành thật, ở  giường uốn qua uốn , phát  thanh âm   lẩm bẩm: “Nóng…”
“Tay và đầu của chị   nóng.” Tạ Phi sợ .
Tạ Ba lúc  mới  tới, ánh mắt rơi   mặt Trình Dao Dao, đáy mắt nổi lên tâm tình phức tạp giống như sóng gió to lớn. Thời gian ngắn ngủi mấy ngày, Trình Dao Dao tươi  sáng rỡ giống như hoa tươi  mất nước, đôi môi trắng bệch, gương mặt nóng ửng đỏ,  vô cùng.
Cô nhíu chặt lông mày, giống như  chịu ủy khuất vô tận, ở trong mơ cũng mơ hồ  rõ, tóc mai ướt sũng dính  mặt,   là nước mắt  là mồ hôi.
Tạ Ba thường thấy bộ dáng  nuông chiều ngang ngược của cô, lúc  Trình Dao Dao giống như con mèo con rơi xuống nước,  chật vật  đáng thương.
Tạ Phi cố gắng bôi thuốc cho cô, cô ở trong mơ cũng cảm thấy đau nhức, khua tay phản kháng kịch liệt: “Đau…”
Cái bình suýt nữa rơi xuống đất, Tạ Ba nhanh tay tiếp , sừng tê vô cùng khó kiếm, rơi vỡ liền  còn.
Tạ Phi luống cuống : “Anh,   bây giờ?”
Tạ Ba cầm cổ tay Trình Dao Dao giữ chặt, ấn xuống, thanh âm lạnh lùng : “Bôi thuốc cho cô .”
“…Được.” Tạ Phi luôn vô điều kiện  theo Tạ Ba, dùng một cái lông vũ sạch bôi thuốc cho Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao đau dữ dội, giống như con cá mất nước liều mạng nhảy. Tạ Ba giữ hai tay cô, dùng sức đè ép cô, thuận tiện đắp chăn cho cô.
Trình Dao Dao chảy  nhiều nước mắt, Tạ Ba  một  mồ hôi. Hai  mười ngón tay đan xen, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi dinh dính, tư thế  mật.
Trình Dao Dao  nóng, giống như cô  rơi  trong nước nóng đun sôi, khó tránh thoát,  thể thở nổi. Một bàn tay lớn nắm chặt cô, giống như  sức lực ào ào và  khí mới mẻ truyền đến.
Trình Dao Dao khó khăn lên tiếng: “Nước… Nước…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-133.html.]
Cổ họng khô như nuốt  nắm cát, Trình Dao Dao  bao giờ khát vọng nước như , dù chỉ  một giọt…
Trong hư ảo, bỗng nhiên xuất hiện một gốc hoa sen. Nụ hoa mới lộ  góc nhọn, xanh tươi đáng yêu. Cánh hoa sen lay động, giống như nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa lớn, chậm rãi nở  như cánh quạt.
Cánh hoa nở , biến thành một bông hoa hình cầu to như đồng tiền. Ở giữa cánh hoa sen chậm rãi ngưng tụ  một giọt sương.
Nước… Nước… Trình Dao Dao khao khát, theo bản năng nắm thật chặt bàn tay lớn .
Cánh sen vui thích lay động, giọt sương dần dần ngưng tụ thành hình, lăn xuống dọc theo cánh sen…
Đầu lưỡi tiếp xúc một giọt nước. Vào miệng ngọt ngào, linh khí dồi dào vọt đến, giống như linh suối ngọt  ngừng chảy  đất khô cằn, an ủi ý nghĩ khát nước cháy bỏng, trạng thái   đau nhức cũng rửa sạch hết.
Trình Dao Dao thở dài một tiếng, đột nhiên sặc ho khan.
Ngọt ngào chua chua bên trong miệng  Trình Dao Dao nhíu mày , vô thức nôn  ngoài: “Khụ khụ khụ…”
“Tỉnh tỉnh!” Tiếng  mềm vại vang lên.
Trình Dao Dao cố gắng mở đôi mắt  sưng lên,  thấy một đôi mắt giống như con nai con.
Cô gái 13,14 tuổi vui vẻ  cô, lập tức ngượng ngùng: “Chị… Chị tỉnh ?”
“Em là ai?” Trình Dao Dao hỏi, cổ họng vốn dĩ  đau dễ chịu hơn nhiều, chỉ là   sức,  chút khàn,   mặt đỏ thẹn thùng.
« Em tên là Tạ Phi. » Tạ Phi  giỏi giao tiếp với  khác,  bên cạnh xin giúp đỡ : « Anh… »
Mắt Trình Dao Dao chuyển sang bên cạnh, cô   giường,   rõ  lưng. Muốn chống đỡ  dậy, một tiếng  vang lên : « Đừng dậy, cơ thể cô còn  . »
… Cũng  mặc quần áo.