Trình Dao Dao cất cao giọng  với Lâm Đại Phú: “Đại đội trưởng, cháu  nhà Tạ gia ở,  duy nhất  tư cách phản đối chỉ   Tạ gia, đúng ?”
“ đúng.” Lâm Đại Phú ho một cái, : “Vậy Tạ Tam, cháu đồng ý để thanh niên trí thức Trình  nhà cháu ở ?”
Tầm mắt    chuyện về hướng Tạ Tam đang  một bên. Thanh niên mặc áo choàng ngắn,  hình cao lớn thẳng tắp giương mắt: “Cháu   ý kiến.”
Thái độ  hờ hững, chọc đám thanh niên nghiến răng nghiến lợi: “Được lợi còn  vẻ!”
  ai dám trực tiếp mở miệng. Tên Tạ Tam  đánh   hung ác, trong thôn còn   ai  thể chiếm lợi từ .
Trình Dao Dao tự  nguyện ý, Tạ Tam cũng  phản đối, Lâm Đại Phú  thể  gì khác hơn : “Vậy chuyện  quyết định như  .”
Trình Dao Dao hờ hững vuốt nếp uốn cũng    váy, : “Như ,  thể giải tán ?”
…
Một câu của Trình Dao Dao, hội nghị dài dòng rườm rà cứ kết thúc như thế. Đến khi đám  dần dần tản , bên trong miệng vẫn đang  ngừng bàn luận chuyện . Có thể thấy  chuyện  còn  quan tâm trong  thời gian dài dài về , sẽ trở thành câu chuyện đề tài của đám  thôn Điềm Thủy.
“Vận may của thằng nhãi Tạ Tam  quá  .”
“Trận  là do cô nam quả nữ  việc cùng  phát sinh tình cảm chứ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-164.html.]
Lời  thình lình xuất hiện từ trong đám , lập tức dẫn phát một loạt tiếng thảo luận ồn ào, trong đó  thiếu đàn ông   ý  vui .
Đặc biệt là Trương Ái Hoa, loay hoay hận  thể mọc  ba miệng, phun nước bọt : “Lần     , thanh niên trí thức Trình  xe Tạ Tam về thôn! Hai   a…”
Lâm Đại Phú đặc biệt lưu Trình Dao Dao , một   chuyện với cô trong chốc lát: “Thanh niên trí thức Trình, cô suy nghĩ kỹ  chút. Thành phần nhà Tạ Tam cao,  cũng ít, một  cô là con gái ở nhà …”
“Người ít, thanh tịnh,  .” Trình Dao Dao  cắt lời ông: “Cảm ơn đại đội trưởng  quan tâm.”
Lâm Đại Phú thấy cô kiên trì,  khuyên nữa, chắp tay  lưng .
Vương Thúy Bình  đến đây: “Dao Dao, cháu đến đây một chút, thím  chuyện  với cháu.”
Từ   nhận sữa bột của Trình Dao Dao, Vương Thúy Bình đối với Trình Dao Dao coi như  tệ. Bây giờ trong lòng  suy tính khác, thái độ càng  thiết với Trình Dao Dao hơn: “Dao Dao, cháu nghĩ thế nào   ở nhà Tạ Tam?”
Vương Thúy Bình một bên hỏi, một bên chăm chú  mặt Trình Dao Dao. Gương mặt  thật giống hồ ly tinh, thôn Điềm Thủy lúc nào  cô gái xinh  như ? Kim Phượng Hoàng từ thành phố tới,   thể rơi  nhà  khác ?
Trình Dao Dao  : “Cháu   tòa nhà của Tạ gia  , đông ấm hè mát, dùng gạch xanh che.”
“Cũng bởi vì cái ?” Vương Thúy Bình  mặt Trình Dao Dao   sơ hở gì,  : “Dao Dao, cháu mới đến trong thôn  lâu,  rõ chuyện trong thôn. Tạ Tam là  trai 20 tuổi, trong nhà  một bà nội và một em gái, cháu  nhà  ở, chỗ nào cũng  tiện! Nhà thím đó, còn  một căn phòng trống thu dọn sạch sẽ. Thím và chú cháu  , mười dặm tám thôn đều  tiếng. Nhà thím mặc dù  hai thanh niên to xác, nhưng bọn nó ở phòng phía đông, cháu ở phòng phía tây, trong nhà còn  thím và chị dâu cháu, đảm bảo cháu ở  thể yên tâm. Không bằng cháu đến nhà thím ở, phòng đều thu dọn xong cho cháu !”