Là một cái đèn pin. Đầu năm nay nông thôn cực ít đèn điện,  tối liền đen kịt một khu, đèn pin là một trong vật dụng thực dụng quý giá.
Trình Dao Dao : “Cảm ơn,   cùng  khác,  cần. »
« Cầm . Đường quá tối, mấy cô gái các cô  chú ý an . » Lâm Gia Kỳ , giọng   ấm áp,   khí thế  cho phép nghi ngờ.
Trình Dao Dao đành  nhận lấy. Trình Dao Dao chú ý tới đồng hồ đeo tay  cổ tay Lâm Gia Kỳ,  khỏi  nhiều : « Đồng hồ của … »
« Ừm ? » Lâm Gia Kỳ phát  âm thanh nghi ngờ.
« Đây là nhãn hiệu gì ? Thật . » Trình Dao Dao  chằm chằm cái đồng hồ .
Lâm Gia Kỳ lập tức lấy đồng hồ xuống, đưa cho cô : « Nhãn hiệu Thượng Hải. »
Trình Dao Dao thuận miệng hỏi một chút, thấy  bỏ  đưa cô, ngược   tiện  nhận. Đồng hồ nam nặng trĩu, dây thép chế ở cổ tay  rộng, đeo  cổ tay thon dài cứng rắn của đàn ông  một loại  riêng.
Trình Dao Dao cầm trong tay  thoáng qua liền đưa  cho Lâm Gia Kỳ, cưới : “Cảm ơn.  về đây. »
Lâm Gia Kỳ giữ đồng hồ trong lòng bàn tay, bên  dường như còn lưu  một điểm  thuộc về , hương thơm mềm mại.
Trình Dao Dao mang theo cái đèn pin nặng nề  đến cửa thôn,   một ai. Vừa  rõ ràng  ám hiệu với Tạ Tam,  sẽ   hiểu chứ ? Trình Dao Dao trái xem  xem, phía  bỗng nhiên nhảy  một  ảnh, dọa cô  đầu .
Tạ Tam.
Khuông mặt Tạ Tam vốn lạnh lùng, lúc    ánh trắng chiếu lên một tầng ánh sáng lạnh lùng,  càng  dám tới gần.
Trái tim Trình Dao Dao nhảy bang bang, tức giận : “Anh  em giật cả !”
Tạ Tam hờ hững  ,    lên . Trình Dao Dao nhắm mắt theo đuôi  theo , hỏi : “Sao  mất hứng ? Biểu hiện   của em    ? »
Tạ Tam  cô phủi sạch quan hệ với   mặt  khác, cô đều  theo mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-166.html.]
Tạ Tam vẫn   lời nào. Trình Dao Dao cũng  để ý đến , giơ đèn pin lên loay hoay mấy , tìm  nút mở. Một vệt sáng bỗng nhiên phá vỡ đêm đen, chiếu sáng con đường xa xa.
Trình Dao Dao hiếm khi ngạc nhiên : “Đèn pin thật sáng.” Sáng hơn đèn pin điện thoại di động ở hiện đại nhiều.
« Tắt . » Tạ Tam lạnh giọng.
« Tại  ? » Trình Dao Dao cầm đèn pin lay lay, chùm sáng cũng đung đưa.
Tạ Tam bỗng nhiên dừng ,  đầu  cô. Trình Dao Dao còn  tim  phổi , giơ đèn pin lên  cằm, âm trầm  : « Ta là ma đây ~ trả mạng cho … »
Khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết của cô  đèn pin chiếu lên u ám, ánh mắt linh động di chuyển, giống như ma, cũng là ma câu hồn.
Tạ Tam đưa tay  : «Đưa đèn pin cho .”
“Làm gì nha?” Đùa ác   đáp , miệng nhỏ Trình Dao Dao cong lên, vẫn ngoan ngoãn đưa đèn pin cho Tạ Tam.
Tạ Tam tắt đèn, bốn phía lập tức rơi  vùng tối. Trình Dao Dao luống cuống, vô thức  nắm vạt áo Tạ Tam,  sờ soạng  thấy.
“Anh Tạ Tam?” Trình Dao Dao ủy khuất kêu một tiếng, bốn phía lặng yên  một tiếng động, Tạ Tam    nơi nào.
Trình Dao Dao bỗng nhiên sợ hãi, cẩn thận  hai bước,  lưng đột nhiên  siết chặt,  một đôi tay rắn chắc  lực bế lên!
…
Trình Dao Dao  buộc hút dương khí một , hút đến đôi môi sưng đỏ, hai chân như nhũn ,   cũng  hiểu  chọc Tạ Tam chỗ nào.   khi Tạ Tam bắt một lũ đom đóm thả  bình thủy tinh cho cô, một chút tức giận cũng tan thành mấy khói.
“Cái   hơn đèn pin.” Trình Dao Dao vui mừng giơ cái bình lên .
“Về thôi.” Tiếng  Tạ Tam khàn khàn, ý lạnh lẽo rốt cuộc tan biến.
Đom đóm bay đầy trời, giống như ngôi . Trình Dao Dao ôm bình đom đóm trong gnuwjc, bước chân nhẹ nhàng  về. Sau lưng  gần  xa  một  hình cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi, giống như bảo vệ ở trong bóng tối  thể dựa  nhất.