(Dân tộc Triều Tiên (dân tộc thiểu , phân bố ở các tỉnh Hắc Long Giang, Các Lâm, Liêu Ninh.)
Rau dại nắm cắn nổi, Trình Dao Dao ăn ngụm nhỏ ngụm nhỏ, quai hàm trắng nõn nhẹ nhàng động, nuốt xuống, dùng thêm canh, phát thanh âm nào. Cô ở trong phòng bếp đơn sơ vắng vẻ, nóc nhà chiếu xuống ánh nắng rơi cô, là một bức tranh mỹ nhân cảnh ý vui.
Tạ Phi thấy ngây , tướng ăn tự chủ nhã nhặn lên, vụиɠ ŧяộʍ bắt chước từng động tác của Trình Dao Dao.
Bà Tạ ở trong mắt, trong lòng càng thở dài. Trách cháu trai thất hồn lạc phách vì cô, nếu là lúc , bà Tạ nguyện ý tác thành cho tình yêu của cháu trai. bây giờ, càng mặt Trình Dao Dao, bà Tạ càng cảm thấy lo lắng nhiều hơn.
Sau bữa cơm trưa, Trình Dao Dao còn giúp đỡ thu dọn bát đũa. Bà Tạ , Tạ Phi lập tức đoạt lấy bát đũa trong tay Trình Dao Dao, chớp mắt : “Em . Anh trai thấy chị việc, sẽ mắng em.”
“Anh mắng .” Trình Dao Dao đoạt với Tạ Phi, tựa ở bên cạnh bếp lò loay hoay gập , chu mỏ : “Chị ngày đầu tiên xuống ruộng việc với , liền chị rải hạt đậu, một chị lâu.”
“Thật ?” Tạ Phi mở to hai mắt : “Anh em hư hỏng như ?”
Trình Dao Dao dùng sức gật đầu, nghĩ thầm của em còn lúc tệ hơn em . Cô xung quanh phòng bếp Tạ gia, phòng bếp lớn, ba bếp lò, bên cạnh bếp lò để một đống củi lớn và chút cành thông dùng để nhóm lửa. Gần cửa sổ để một bàn dài.
Nếu ở lúc , bàn dài để cho hạ nhân ăn cơm ở phòng bếp dùng, hiện tại cũng chú ý nhiều như . Phòng bếp Tạ gia dọn dẹp sạch sẽ, thấy chút tro bụi nào.
Trình Dao Dao khen: “Phòng bếp nhà em thật sạch.”
Tạ Phi hé miệng : “Bà nội theo một di nương dân tộc Triều Tiên lớn lên, trong nhà nhất định dọn dẹp sạch sẽ mới .”
Trình Dao Dao lập tức : “Trách rau cát cánh trộn hương vị chính tông như , cháo ớt cũng là đồ ăn Triều Tiên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-175.html.]
Tạ Phi : “Không . Là đồ ăn truyền thống của thôn chúng , mùa hè ăn với cơm, trai em thích ăn.”
Ánh mắt Trình Dao Dao khẽ động: “Món đó nấu như nào?”
Bát đũa dính dầu mỡ, dùng nước rửa chút là sạch. Tạ Phi cất chén đĩa hộc tủ, : “Cách đơn giản, gần tối em dạy chị .”
Trình Dao Dao lẩm bẩm tỏ vẻ cũng học mấy, thuận miệng thôi. Hai phòng bếp, chuẩn ngủ trưa, thấy Tạ Tam từ phòng bà Tạ , lúc đường đầu gối cứng ngắc.
Trình Dao Dao và , Tạ Phi chạy tới: “Anh! Em giữ cơm cho , ở trong tủ!”
“Ừm.” Tạ Tam gật đầu, mắt vẫn Trình Dao Dao: “Anh ngoài nhận lương thực, về ăn.”
Tạ Tam lương thực, là khẩu phần lương thực của Trình Dao Dao và khen thưởng của thanh niên trí thức.
Tạ Phi tính tình , đành nữa.
Trình Dao Dao bẹp miệng: “Nhận lương thực vội. Anh ăn cơm ?”
Sau đó Tạ Phi thấy cô, bỗng nhiên đầu, lên tiếng phòng bếp.
“…” Tạ Phi kéo Trình Dao Dao, nhỏ giọng : “Chị, em thật lời chị!”
Trình Dao Dao nhíu mày: “Bình thường lời ?”