Đời  Trình Dao Dao là đại tiểu thư, bên   thiếu dạng tùy tùng như , cũng  để ý cho các cô một vài chỗ .  Lưu Mẫn Hà   khác, trong sách nguyên chủ tận tình giải quyết phiền chán cho cô , cuối cùng chỉ đổi  một Lưu Mẫn Hà  tệ lắm, nguyên chủ cho cô  nhiều khẩu phần lương thực và vải vóc,  thể  Lưu Mẫn Hà dựa  nguyên chủ nuôi sống.  Lưu Mẫn Hà chỉ coi những thứ nguyên chủ cho là đồ bố thí. Vì danh sách duy nhất để công công binh trở về thành phố, cô  cố ý giật dây nguyên chủ bỏ trốn với cặn bã dẫn đến một loạt bi kịch về  của nguyên chủ.
Bạch nhãn lang , Trình Dao Dao lười quản. Ngón tay tinh tế của cô xuyên thẳng qua mái tóc đen,  nhanh tết cho  một cái b.í.m tóc nới lỏng, rũ xuống vai. Ở nông thôn, nguyên chủ cũng   tinh dầu gội dầu gì  thể dùng, nhưng mái tóc vẫn dài, đen bóng, mềm mại sáng ngời, Trình Dao Dao hài lòng.
Xin giúp đỡ hai  thất bại, Lưu Mẫn Hà đỏ mặt, đầu cúi xuống thật sâu, chịu đựng sự trào phúng của Hàn Nhân. Trong lòng  đem hận ý đẩy đến   Trình Dao Dao. Bình thường  lấy lòng đủ kiểu giúp cô , kết quả đây ?!
Cuối cùng vẫn là Trương Hiểu Phong bê bát tới, hòa giải: "Được , Hàn Nhân, ít  vài lời. Cất tiền và sổ sách , chuẩn  ăn cơm."
Ăn cơm là chuyện lớn, hơn nữa đêm nay còn  thịt. Hàn Nhân mau chóng thu tiền và sổ sách cất  phòng,   cũng  rửa tay chuẩn  ăn cơm.
Trình Nặc Nặc  một đĩa thịt heo rừng xào ớt, một nồi thịt bún mọc, dáng  cô nhỏ nhắn, cánh tay bê bún mọc cũng  gãy đứt. Thẩm Yến vội vàng ném tàn thuốc, nhanh chân  qua nhận lấy.
Ngón tay Trình Nặc Nặc non mịn mơ hồ cọ qua Thẩm Yến, gương mặt lập tức thẹn thùng, kinh sợ vội vàng chạy về cạnh bếp lò. Khoé môi Thẩm Yến nở nụ , một bộ thiếu nam hoài xuân.
Chậc chậc, Trình Dao Dao nâng cằm lên, quả nhiên là vụиɠ ŧяộʍ ăn thơm nhất. Nguyên chủ ngốc đến mức nào mới    chuyện ở bên trong hai  ?   bốn phía, mắt mù cũng  chỉ  mỗi Trình Dao Dao,  bộ thanh niên trí thức đều   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-18.html.]
Động tác của Thẩm Yến và Trình Nặc Nặc  ai chú ý đến,   đều  chằm chằm thịt heo.
Một nồi thịt heo rừng béo ngậy rung động, quả ớt đỏ rực bay  mùi thơm nóng bỏng, kí©h thí©ɧ sự thèm ăn. Đám   một đũa  một đũa hạ xuống, lập tức  hơn nửa nồi.
Ngay cả phần da thịt heo rừng dai cứng cũng  hầm mềm nhũn, cho  miệng thấm đầy mỡ, nóng bỏng trượt xuống bụng. Ngũ tạng(tâm, can, tì, phế, thận) thiếu chất béo duỗi móng vuốt nhỏ kêu gào  ăn nữa.
Không ai lên tiếng,   vung đũa liều mạng há miệng nhét thịt  trong, nhai cũng  nhai liền nuốt xuống, nuốt mấy miếng thịt liên tục, đầu đầy mồ hôi bốc lên, lúc  mới  thể nghỉ lấy ,  đó gắp ăn tiếp.
Trong nồi thịt chỉ còn một nửa, liếc mắt  sang   ít. Đám   cuối cùng trở  xã hội văn minh, tốc độ gắp đũa chậm , rảnh rỗi  vài câu trong ngày.
Trình Dao Dao chỉ gắp một miếng thịt, cô  tướng ăn của đám  doạ sợ ngây . Nếu bình thường đều đoạt như , cô  nên luyện một chút đũa công ?
Trong tay Thẩm Yến  tiền, thường xuyên  huyện ăn bữa ngon, tướng ăn còn . Vừa nhấc mắt thấy đũa Trình Dao Dao  nhúc nhích, trong bát sạch sẽ để một miếng thịt. Tối nay cô mặc áo sơ mi trắng, tóc đen tết thành b.í.m rủ xuống ở đầu vai, đặc biệt phong tình,  mắt  một nốt ruồi lệ hồn xiêu phách lạc.
Trong lòng Thẩm Yến rung động, thốt : "Sao cô  ăn,  thoải mái ?"