“Lăn !” Trình Dao Dao hung dữ .
Tạ Tam bắt  hai tay của cô,  cho cô cào : “Lại cáu giận.”
“Anh mới   hung dữ với em, nhưng   hung dữ với em!” Trình Dao Dao cố kỵ bà Tạ ở bên ngoài, nhe răng đè thấp tiếng  với Tạ Tam.
Lúc  Tạ Tam  nhượng bộ: “Em cũng  đáp ứng với  sẽ ngoan.”
“Trẻ con 3 tuổi còn  nó  ở thành giếng nguy hiểm.” Đôi mắt đen nhánh của Tạ Tam lẳng lặng  cô: “Em , em  ngoan  ?”
“…” Trình Dao Dao cắn môi, thảo luận vế đề liên quan đến  “ ngoan  ” cảm thấy  thẹn thùng, cô cũng   trẻ con 3 tuổi. Cô lẩm bẩm : “Em cũng sẽ  nhảy xuống giếng.”
“Bên cạnh giếng trơn ướt, nếu như em sẩy chân ngã  thì ?” Tạ Tam gần như là cắn răng, trầm thấp : “Anh   bây giờ?”
“Nào  khoa trương như …” Trong lòng Trình Dao Dao nhỏ giọng lẩm bẩm, nhưng khi cô thấy ánh mắt Tạ Tam, cái gì cũng    .
Trình Dao Dao suy nghĩ một chút tư thế  ghé  giếng  , từ phía  lưng    lẽ là  …nguy hiểm. Khi còn bé cô ở nhà ông bà ngoại,   cũng đều  cho cô tới gần thành giếng. Chỉ là qua nhiều năm, Trình Dao Dao cảm thấy  lớn , liền quên lời dặn .
Lông mi Trình Dao Dao rung động, giống như cánh bướm  bay. Môi đỏ cong xuống, mặt mũi tràn đầy “Em  em sai , nhưng em   nũng”: “Anh  đồng ý  hung dữ với em…”
Tạ Tam nhẹ nhàng sờ b.í.m tóc Trình Dao Dao: “Không hung dữ, em cũng   lời, hử?”
Trình Dao Dao hừ một tiếng, đoạt  b.í.m tóc nắm vuốt trong tay, đẩy Tạ Tam     ngoài.
Tạ Tam cho rằng cô  nguôi giận,  hình cao lớn ngăn ở một bên bếp lò,  cho cô .
Trình Dao Dao dậm chân, đỏ mặt nhỏ giọng la lên: “Bà nội còn đang ở bên ngoài đó! Bà sẽ nghĩ sai lệch!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-184.html.]
Tạ Tam giật , Trình Dao Dao thừ cơ chạy qua .
Tiếng  Tạ Tam mang theo nghiêm khắc quả nhiên vang lên: “Chiêu ca nhi,  còn  lấy bát đũa ?”
“Tới đây ạ.” Tạ Tam thu  ý  trong mắt, cầm bát đũa .
Trong sân bày một cái bàn vuông nhỏ, bốn cái ghế đẩu. Ở giữa bàn để ba món ăn, một chậu cháo.
Bốn   đối diện , Trình Dao Dao  đối diện bà Tạ, Tạ Tam  hai bên cô.
Trời chiều ôn nhu bao phủ mỗi , gió đêm dần dần thổi khí nóng , mang theo mát mẻ. Trên bàn ba loại rau trộn mới lấy từ giếng lên, mát lạnh thấm  ruột gan.
Cà chua nhỏ óng ánh thái miếng ghép thành hình bông hoa sen, đường trắng hòa tan dần, nước cà chua đỏ nhỏ giọt thành một chỗ nhỏ.
Dưa chuột thái lát thành vòng, màu xanh và trắng hòa lẫn, tương ớt đỏ tươi tô điểm bên .
Mộc nhĩ xanh ngắt  vẫn giòn tan, trộn lẫn với tỏi vụn vàng nhạt, vô cùng mê .
Tạ Phi còn đắc ý hơn Trình Dao Dao, khoe khoang với bà Tạ và Tạ Tam: “Đây đều do một  chị . Có    mắt ?”
Trình Dao Dao ngoan ngoãn  ở một bên, hai tay để  mặt bàn khẩn trương xiết chặt, giống như học sinh tiểu học chờ lời nhận xét của giáo viên.
Bà Tạ  qua cô một chút, mag theo kinh ngạc.
Công dung ngôn hạnh, chỉ bàn đến hai loại cuối cùng, Trình Dao Dao   thể xưng là nhân tài kiệt xuất. Một cô gái nũng nịu như ,  mà   một bàn thức ăn ngon?
Bà Tạ  lên tiếng, Tạ Tam “ừm” một tiếng, giọng  hết sức trịnh trọng và khẳng định, đáy mắt Trình Dao Dao lập tức  ý , che đậy đều  che hết .
Tạ Phi mở nắp bình gốm , cháo đậu xanh  nguội,  mặt kết một lớp váng cháo. Nhẹ nhàng quấy, vẫn sền sệt  , tản mát  mùi thơm gạo trắng và đậu xanh hòa  .