Tạ Tam  thoáng qua  thấy ai ở trong sân, bỗng nhiên đưa tay, bê cả  và ghế lên.
“Ai nha!” Trình Dao Dao nhỏ giọng thét lên, ôm cổ Tạ Tam,   ôm  trong bếp: “Anh đáng ghét!”
Chóp mũi Tạ Tam chạm  cô, : “Xuống ?”
“Em xuống là  .” Trình Dao Dao mếu máo, ngoan ngoãn   mặt đất,  hề     Tạ Tam trêu chọc.
Trình Dao Dao ngoan ngoãn giãy  khỏi n.g.ự.c Tạ Tam, Tạ Tam  im lặng  cô. Đôi mắt nóng rực   tim Trình Dao Dao đập bịch bịch.
Cô giành   : « Em    em  nên mạnh miệng với bà nội, nhưng mà… »
« Anh . » Đôi mắt Tạ Tam chứa ý , ánh mắt dịu dàng mơn trớn gương mặt Trình Dao Dao.
«  ,     là em  ngoan ! » Trình Dao Dao lập tức nhấc cái đuôi nhỏ lên, đắc ý .
«Ừm, em ngoan nhất. » Tạ Tam gật đầu.
Bỗng nhiên Tạ Tam lấy một cuộn tiền từ trong túi , đưa cho Trình Dao Dao.
Năm tờ tiền mặt 1 đồng, xếp gọn gàng chỉnh tề, cũng   xếp bao lâu .
« … » Nụ  của Trình Dao Dao cứng , nửa ngày mới bình tĩnh  Tạ Tam : « Anh  ý gì ? »
Tạ Tam kéo tay Trình Dao Dao qua, nhẹ nhàng để tiền  lòng bàn tay của cô. Bàn tay lớn của Tạ Tam ấp áp, nóng hổi và thô ráp. Hắn  : « Bà nội   sai, ăn bám   là đàn ông . »
«Anh  em  thiếu tiền, nhưng  là đàn ông. » Giữa hai đầu lông mày của Tạ Tam hiện  sự buồn rầu,  chân thành  cô.
Nắm đầm nổi gân xanh của Tạ Tam hiện   mắt Trình Dao Dao, bất cứ lúc nào cô đều  thể trải nghiệm lòng kiêu ngạo của Tạ Tam.
Trình Dao Dao buồn buồn gật đầu.
Tạ Tam   : « Hôm nay  mua một chút lương thực về, đủ ăn một tháng. Về  đồ dùng trong nhà  đủ  với ,  sẽ mua về. »
“ Trong nhà còn tiền  ? » Trình Dao Dao lo lắng  : “Mấy ngày nữa  còn   học lái máy kéo, đến lúc đó chỗ cần dùng tiền  nhiều. Anh…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-188.html.]
“Những việc  là điều đàn ông cần quan tâm.” Tạ Tam dịu dàng  cho phép nghi ngờ cắt ngang lời cô, : “Dao Dao, em chờ ,  sẽ  để em  theo  chịu khổ.”
“…Vâng.” Trình Dao Dao  tự chủ gật đầu,  chút  Tạ Tam ôm .
 Tạ Tam chỉ  cô xếp tiền bỏ  túi, quy củ  động  cô một chút nào.
Trình Dao Dao lẩm bẩm, giống như con mèo nhỏ cáu kỉnh nghịch ngợm.
Tạ Tam : “Không cho phép bĩu môi.”
Lúc đầu Trình Dao Dao  bĩu môi, thấy   chuyện, môi  đào vểnh cao lên, mặt mũi  vui đẩy   chạy .
“Khục.” Tạ Tam  trong bếp bỗng nhiên nắm tay che miệng, bả vai nhẹ nhàng lay động.
Trình Dao Dao ở trong sân gọi: “Giúp em mang bí đỏ .”
Trên đống củi ở  mái hiên  hai quả bí đỏ, trong đó  một quả tương đối nhỏ, hình hồ lô,  vỏ màu vàng còn  sương.
Tạ Phi giương mắt  thấy, là bí đỏ đặc biệt giữ   giống. Cô còn  mở miệng   thấy Tạ Tam  tới,   gì bê quả bí đỏ lên.
Tạ Phi nháy nháy mắt, nuốt lời   xuống.
Tạ Tam đặt bí đỏ  thớt, Trình Dao Dao cầm d.a.o bổ đôi, răng rắc tách thành hai nửa. Bên trong đầy hạt bí đỏ, hạt nào cũng chắc nịch.
Trình Dao Dao hài lòng : “Bí đỏ  đủ già, nấu nhất định ngọt.”
Tạ Tam lấy một cái bát , móc hạt bí đỏ cho  bát.
Trình Dao Dao : “, lây hạt bí đỏ rửa  phơi khô, ngày mai em xào hạt bí đỏ cho  ăn.”
“… Ừm.” Tạ Tam gật đầu.
Tạ Phi ôm bát đũa  phòng bếp, thuận tiện đốt cái đèn dầu bình thường  nỡ dùng.