Trong phòng bếp  tối đen . Nếu lúc bình thường,  Tạ gia   về phòng  . Lúc  đèn trong bếp sáng, ánh lửa bếp lò chiếu sáng tường đối diện, Tạ Phi   trai   cạnh Trình Dao Dao, trái tim nho nhỏ đánh trống reo hò.
Nhà cô  bao giờ náo nhiệt như , cô cũng  từng thấy bộ dáng  trai vui vẻ như .
Tạ Phi cũng  vui, giống như con chim nhỏ  tới  lui bên  Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao cầm một túi tổ yến tre (hoa tre), để Tạ Phi ngâm nước rửa sạch. Tổ yến tre là  đầu tiên Trình Dao Dao  núi hái nấm tìm , cô  thông minh, tổ yến tre quý giá  thể dưỡng da, cô mới   cho Trình Nặc Nặc và Thẩm Yến  lợi, tự  phơi khô giữ , lúc   vặn phát huy tác dụng.
Trình Dao Dao gọt vỏ bí đỏ, cắt thành miếng nhỏ, tổ yến tre ngâm nước cũng rửa sạch.
Nước trong nồi sôi lên, nước  nhiều, bởi vì bí đỏ  khi nấu lên sẽ tiết  nước. Trình Dao Dao thừa dịp Tạ Tam và Tạ Phi  để ý, vụиɠ ŧяộʍ cho thêm nửa chén nước linh tuyền  trong nồi, cho thêm tổ yến tre xé thành miếng nhỏ  trong nồi.
Trình Dao Dao đậy nắp nồi , vỗ tay tuyên bố: “Đun nửa tiếng là . Tiểu Phi rút ít củi , để lửa nhỏ thôi.”
“Được.” Cái    khó  Tạ Phi. Ở nông thôn, nhóm lửa là kỹ năng đứa bé nào cũng . Tạ Phi rút củi trong bếp lo , chỉ để  cây củi lớn nhất bên trong, củi chậm rãi cháy, nước trong nồi  lúc bảo trì trạng thái  sôi, là độ lửa  nhất để nấu canh ngọt.
Trình Dao Dao  một : “Nếu  nồi đất nấu thì , nấu canh ngọt  tiện  ngon.”
Nhà Tạ Tam chỉ  một cái nồi gang lớn  cũ, Trình Dao Dao  giữ chắc độ lửa mới nấu ngon .
Phòng bếp dần dần tối đen, canh trong nồi sôi ùng ục, ba  cùng   sân hóng mát.
Mặt trăng chẳng  vụиɠ ŧяộʍ bò lên trời từ lúc nào, trông sân giống như rơi xuống một lớp lụa trắng, m.ô.n.g lung mát mẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-189.html.]
Tạ Ba bê một cái phản tre để trong sân, Trình Dao Dao bỏ giày  lên , thích thú hưởng thụ ban đêm mát mẻ.
Tạ Phi  ngay cạnh Trình Dao Dao, líu ríu hỏi mấy chủ đề ngây thơ buồn , Trình Dao Dao cũng chân thành trò chuyện với cô, thanh âm hai      vang trong sân.
Tạ Tam duỗi đôi chân dài  ở một bên, trong tay cầm một thanh tre, linh hoạt bện một cái giỏ.
Trình Dao Dao phát hiện, Tạ Tam về đến nhà  nghỉ ngơi chút nào. Không  sửa l*иg gà, chính là lấy rìu chẻ củi, hoặc là gánh nước, cơm nước xong xuôi  còn  thể tìm  công việc như  , Trình Dao Dao thật sự bội phục .
Không    ăn gì lớn lên, mỗi ngày khổ cực như , vẫn  nhiều sức.
Trình Dao Dao so với Tạ Tam, chính là một  đối lập. Cô chú trọng niên đại  lên , tinh thần tích cực sôi nổi, cô mềm mại, lười biếng giống như con mèo,  thể  quyết  .
Bây giờ ở trong nhà Tạ Tam, cô càng buông lỏng, cả  uể oải dựa  phản tre, đôi bàn chân trắng bóc  an phận lắc lư, lóe sáng như đồ sứ ở  ánh trắng.
Đến lúc Trình Dao Dao  dậy  giày, Tạ Tam mới  hồn, giỏ trong tay bện sai một đoạn lớn.
Trình Dao Dao  : “Chúng   hơn nửa ngày, quên mất thời gian, mau  xem canh trong nồi nấu cạn !”
Cầm đèn dầu   trong bếp, nắp nồi vang lên phốc phốc, canh ngọt nấu đặc  còn nửa nồi.
Trình Dao Dao cầm muôi khuấy nhẹ nhàng, lòng trắng bên trong cây tổ yến tre nấu bung , nước canh  cảm giác sền sệt đặc thù. Bí đỏ quấy nhẹ liền nát, nhũn  mềm mịn, vị ngọt xông  mũi.
Đổ canh bí đỏ   đủ 4 bát. Trình Dao Dao thử bên lên,  bỏng tê một tiếng, bỏ tay  kêu lên.