Cẩu Đản mới 7,8 tuổi, hai chân  nhỏ  ngắn  còn nhanh hơn Trình Dao Dao, những con đường nhỏ, bờ ruộng khó , nó  như giẫm  đất bằng, bỏ rơi Trình Dao Dao ở xa xa phía .
Cẩu Đản cũng   Tạ Tam, sẽ  quan tâm đến Trình Dao Dao, thấy đường khó  cũng   cách nào đỡ Trình Dao Dao. Trình Dao Dao sắp  .
 lúc Trình Dao Dao sắp sụp đổ, cuối cùng cũng đến.
Nơi lấy cỏ heo ở bên cạnh một dòng sông, chỗ  nước chảy róc rách, cỏ dại và bụi cây xanh um tươi . Bên bờ  mấy cây liễu  lớn,  hai con trâu đang uống nước ở ven sông.
Đã  mấy đứa bé ở bờ sông, còn  đứa đang cưỡi trâu.
Vừa  thấy mấy đứa bé , Cẩu Đản liền bỏ mặc Trình Dao Dao chạy tới, ồn ào với bọn  : « Mảnh đất là tao tìm   ! Lâm Vi Dân, mày   chiếm địa bàn của tao ! »
« Dựa   ? Hôm nay chúng tao đến  ! » Thằng bé tên Lâm Vi Dân mặc áo thủy thủ,  gia cảnh cũng  tệ.
Hai, ba thằng bé mặc rách rưới chạy đến cạnh Cẩu Đản la lớn : « Anh Cẩu Đản, Lâm Vi Dân chiếm chỗ lấy cỏ heo của chúng  , quây   cho chúng  lấy ! »
Bảy, tám thằng nhóc rách rưới  bên cạnh bờ sông lấy cỏ heo.
Trình Dao Dao mang giỏ  qua,   trở thành một nhóm trẻ con,  một lùm cỏ  cành liễu quây  : « Cỏ heo   cái   ? »
Hai thằng nhóc hung dữ đang đánh  lăn đến cạnh chân Trình Dao Dao, ngửa đầu thấy một gương mặt xinh  như quả đào, đầu óc nhất thời trống rỗng, đần độn  chằm chằm cô.
Trình Dao Dao mặc một bộ quần áo xinh  sạch sẽ, ngay cả giày cũng   vết bẩn nào, sạch sẽ  ở ,  chuyện cũng cực kỳ dễ  : « Các em ai  thể trả lời chị ? »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-199.html.]
« Là… Là loại . » Một bé trai phản ứng kịp, lộn một cái từ  đất bò dậy, chỉ  cỏ heo ở bên cạnh cỏ răng cưa  : «Loại  cho heo ăn. »
Trình Dao Dao nở nụ  : « Cảm ơn em. »
Mấy đứa bé khác cũng  bẻ nữa, đều  Trình Dao Dao sững sờ.Vừa  mải lấy cỏ heo   thấy Trình Dao Dao, lúc  mới  rõ Quan Âm nổi tiếng trong thôn .
Chị  thật xinh, xinh hơn quả phụ xinh  đầu thôn và con gái út nhà Lâm Đại Phú !
Mấy đứa bé chen đẩy  bên cạnh cô, Trình Dao Dao    , chỉ là  thèm để ý. Cô cau mày,  một bụi cỏ heo ,   xuống tay thế nào.
Cỏ heo  lớn  rậm rạp, bên cạnh còn  cỏ răng cưa. Trình Dao Dao thò tay ngắt một cây, thật khó khăn mới giật xuống , mu bàn tay còn  cẩn thận để cỏ răng cưa bên cạnh cắt một phát, đau đến vung tay lên.
Thiết Đản nhỏ  sốt ruột,  : « Không  hái như thế. Chị  nhổ, dùng tay nhổ từ  lên ! »
« Như  ? » Trình Dao Dao thử nắm lấy một cây nhổ lên,  động đậy.
« Thực ngốc. » Lâm Vi Dân  lên : « Mẹ tao , con gái trong thành phố    việc ! »
Mấy đứa trẻ khác  theo,  Trình Dao Dao tức điên lên. Cô cắn môi, đảo mắt qua mấy đứa bé , hầm hừ cúi đầu tiếp tục phân cao thấp với cỏ heo.