« Bọn mày  nhanh ! Cút ! » Cẩu Đản nhặt đá ném Lâm Vi Dân và mấy đứa bé , chỉ tiếc rèn sắt  thành thép  với Trình Dao Dao : « Ai,  chị ngay cả cỏ heo cũng   nhổ  ! »
« … » Trình Dao Dao lớn như , thế mà lưu lạc tới nỗi  một đứa trẻ con dạy dỗ, hầm hừ  : «Mỗi   chuyên môn riêng ! Chị   nhổ cỏ heo, nhưng chị  chữ ! Em  chữ  ? Biết  tên   ? »
« …Em,  em , sang năm để em  học ! » Cẩu Đản đỏ mặt, khí thế  giảm phản bác.
Trình Dao Dao gật gật đầu : « Đó chính là  . Các em thì , các em đều  chữ chứ ? »
Mấy đứa bé mày  tao, tao  mày, mắt choáng váng. Trẻ con nông thôn  học muộn, bọn họ đều   chữ.
Trình Dao Dao phấn chấn, gật đầu : « Hóa  đều   chữ. Còn   ngại dạy dỗ chị. »
Bọn nhỏ lập tức đỏ mặt. Người nông thôn mặc kệ lớn  nhỏ, đều  một loại cảm giác sùng bái, kính trọng với   công tác văn hóa. Trình Dao Dao thế nhưng là thanh niên trí thức từ thành phố tới,  xinh    văn hóa,     nhổ cỏ heo thì  ? Người   chữ đó !
Trận chiến đầu tiên giữa Trình Dao Dao và đám trẻ, cô thắng suýt soát.
Những đứa trẻ  đến vùng ngoại ô cũng  chơi đùa. Trẻ con nông thôn  thể kiếm công điểm, bọn nhỏ mỗi ngày giúp đại đội lấy cỏ heo, cỏ thỏ, cỏ khô cho trâu ăn, đều  thể kiếm nửa phân tiền. Bọn nhỏ nhàn rỗi,  thể kiếm nửa phân tiền cũng coi như công việc béo bở.
Trình Dao Dao xem như trường hợp đặc biệt : Cô lớn lên xinh  cũng   việc nặng , để cô mỗi ngày lấy cỏ heo cho đội sản xuất, miễn cưỡng  thành.
Đáng tiếc Trình Dao Dao thật sự    việc . Mắt thấy Cẩu Đản nhổ hai ba   đầy giỏ cỏ heo,  đó mang theo mấy đứa bé chạy tới chạy lui chơi trò chơi chiến tranh. Còn cô vẫn  xổm ở bên cạnh bụi cỏ, liều mạng phân cao thấp với bụi cỏ heo.
Trong bụi cỏ còn  muỗi, đốt mấy cái  cổ chân trắng như tuyết của Trình Dao Dao. Trình Dao Dao  thút thít nhổ cỏ, trong lòng  bao giờ nhớ Tạ Tam như lúc .
Bỗng nhiên, một bé trai đến cạnh Trình Dao Dao, để một chút cỏ heo  trong giỏ của cô.
Trình Dao Dao ngẩng đầu , là một bé trai vô cùng gầy yếu, mặc một cái áo nhỏ  sửa  từ áo  lớn và quần, mặc dù  gầy, nhưng mặt mũi thanh tú  đáng yêu.
“Ừm?” Trình Dao Dao  bé,  kinh ngạc.
Mặt bé trai ửng đỏ, nhỏ giọng : “Cho chị.”
“Cảm ơn em!” Trình Dao Dao  khẽ,  nửa giỏ cỏ heo  cảm động  buồn : “Em tên là gì?”
Bé trai : “Em tên là Minh Minh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-200.html.]
“Lâm Minh Minh, mày lăn !” Cẩu Đản bỗng nhiên hung hăng chạy tới, đẩy Minh Minh .
Minh Minh  nó đẩy ngã té phịch,   đất.
Trình Dao Dao bỗng nhiên  lên: “Cẩu Đản,  em  bắt nạt bạn?!”
Trình Dao Dao dù  cũng là  lớn, lớn lên xinh , lúc tức giận  dọa .
Cẩu Đản hét lên: “Mẹ nó là  phụ nữ ,  trong thôn đều  để ý đến nó!”
“! Mẹ nó là  phụ nữ !” Lâm Vi Dân và mấy đứa bé cũng chạy tới, lúc   cùng ý tưởng đen tối với Cẩu Đản.
Minh Minh   gì  dậy, kéo giỏ im lặng  , dáng vẻ  bắt nạt  quen.
Trình Dao Dao ghét nhất chuyện bắt nạt theo đám đông , tức giận: “Tất cả im miệng! Theo chị thấy, các em mới  xa, ỷ  nhiều  bắt nạt em .”
Cẩu Đản mở to hai mắt : “Em… Em mới   xa!”
“Chính em, các em nữa! Còn đóng vai quân giải phóng,  quân giải phóng nào bắt nạt  khác ?” Trình Dao Dao khinh bỉ .
Trình Dao Dao xinh  như ,   văn hóa,  cô phê bình như , bọn nhỏ lập tức ỉu xìu. Thiết Đản nhỏ tuổi nhất kéo tay áo Trình Dao Dao, miệng   rõ: “Em… Em  bắt nạt , em là  .”
Trình Dao Dao phốc   tiếng, nắm tay nhỏ của Thiết Đản: “Được, em là bé ngoan.”
Thiết Đản lập tức hấp dẫn thù hận! Tay nhỏ của Thiết Đản bẩn thế mà  Trình Dao Dao nắm lấy, Trình Dao Dao còn lấy khăn tay thơm ngào ngạt lau mặt cho nó, dẫn theo  nhổ cỏ cùng một chỗ. Minh Minh cũng đến,  theo bên  Trình Dao Dao, giống như cái đuôi.
Một lát , Thiết Đản mặt đen lấy một bó cỏ heo lớn nhét  trong giỏ Trình Dao Dao. Mấy đứa trẻ khác thấy thế, cũng  chịu yếu thế, nhao nhao giúp Trình Dao Dao nhổ cỏ heo.
Trình Dao Dao : “…” Bọn trẻ con  thích ngược?
Một giỏ cỏ heo đầy ự nhổ xong, thời gian còn  tới 11 giờ. Trình Dao Dao duỗi lưng,   bóng cây cạnh bờ sông  bọn nhỏ chơi đùa.