Bà Tạ chỉ tiếc rèn sắt thành thép : “Che chở , cháu che chở !”
“Che chở ai ạ?” Một tiếng mềm mại, còn chút ủ rũ. Tóc Trình Dao Dao lỏng lẻo, mắt ngái ngủ tựa ở cạnh cửa, mặc một cái áo hồng và một cái chân váy dài qua gối, cổ áo nhăn một chút.
Tạ Ba thấy cái áo hồng , lập tức đầu như điện giật, tăng nhanh tốc độ rửa mặt.
Trình Dao Dao lấy tay che miệng ngáp một cái, đến cạnh bà Tạ, nũng : “Đã trứng gà để cháu nhặt mà.”
“Chờ cháu đến nhặt? Đều để gà mái vỡ !” Bà Tạ lau tay tạp dề, Trình Dao Dao sửa cổ áo , tức giận : “Con gái con đứa, mặc quần áo hẳn hoi ? Để khác thấy !”
“Cũng khác mà.” Trình Dao Dao ngoan ngoãn để bà Tạ chỉnh , lấy dây chun buộc tóc dài lung tung ở gáy, xoay rửa mặt.
Tạ Tam múc nước xong, kem đánh răng cũng bóp bàn chải đánh răng, cô cầm lên cho miệng, tùy tiện liếc mắt chậu rửa mặt Tạ Tam để ở một bên. Khăn mặt dùng bao lâu, lau rách cả . Bàn chải đánh răng cũng thế, lông bàn chải rơi gần hết .
Tạ Tam đưa cốc nước đánh răng cho cô, thuận tay bê chậu rửa mặt vỡ của , sân chẻ củi.
Bây giờ từng nhà ở nông thôn đều dùng củi đốt. Được sự cho phép trong thôn, thể lên núi chặt cây già. Nhiều lúc để đám trẻ đeo giỏ, trong rừng nhặt cành khô thể nhóm lửa mang về.
Tạ Tam thường sâu trong núi, củi đốt trong nhà chất thành đống cao. Củi đốt chr mịn đều, chỉnh tề xếp ở góc tường.
Tạ Tam dựng thẳng cây gỗ tròn đầu để đất, hai tay giơ lưỡi búa, vung lên bổ chẻ xuống, răng rắc một tiếng, khối gỗ chia thành hai mảnh, nhặt lên xếp , một búa bổ xuống chia thành hai nửa. Khối gỗ chia thành 4 mảnh mới đốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-214.html.]
Tạ Tam mặc áo choàng ngắn, bắp thịt cả nhô lên, đường cong vô cùng . Lúc việc, vẻ mặt chăm chú, đôi môi mím chặt mắt, mặt mày mồ hôi thấm ướt, mang theo tinh thần mạnh mẽ đặc thù của trai trẻ tuổi.
Trình Dao Dao một bên đánh răng một bên chằm chằm, từ l*иg n.g.ự.c rộng lớn đến đường cong cơ bắp xinh ở cánh tay, đến áo choàng ngắn che nổi hai đường nhân thật sâu…
Bà Tạ kêu lên: “Chiêu ca nhi, củi đốt đủ , đừng chẻ nữa. Sáng sớm cả đầy mồ hôi, đến lúc đó để bạn học chê !”
“Vâng.” Nghe giọng của bà Tạ chút nổi nóng, Tạ Tam thể gì khác hơn là dừng , kéo áo choàng ngắn lên lau mặt.
Trình Dao Dao đưa khăn lông ướt trong tay cho : “Không dùng áo lau mặt, dùng cái .”
“…” Khăn mặt màu hồng nhạt mềm mại sạch sẽ, chiếu lên bàn tay trắng nõn của Trình Dao Dao. Tạ Tam do dự một chút, Trình Dao Dao kín đáo đưa cho , liếc mắt hiệu hướng phòng bếp.
Bà Tạ đang bận rộn trong bếp, chú ý tới bọn họ.
Tạ Tam lấy khăn lau mặt, khăn mặt cực kỳ mềm mại, mang theo mùi hương đặc thù của Trình Dao Dao, nỡ buông .
Không khăn mặt Trình Dao Dao đặc biệt mềm mại , khi rửa mặt xong Tạ Tam cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Tạ Tam lấy xâu thịt heo từ trong giếng , qua một đêm thịt heo mát lạnh, hỏng.
Đó là một miếng thịt ba chỉ mỡ nạc xen lẫn, to bằng ba ngón tay, dùng sợi đay xuyên qua. Tạ Tam giải thích : “Chính vì sợ nó hỏng, nên đặc biệt trở về.”
Bà Tạ cao hứng đánh giá xâu thịt: “Thịt ở ? Tốn ít tiền a?”