Tạ Tam : “Không cần tiền, giúp khiêng hàng kiếm .”
Bà Tạ giận trách: “Cháu huyện học tập, khiêng hàng cho ? Trời nóng như thế đừng để thể chịu khổ! Cháu xem vết thương vai của cháu , do khiêng hàng ma sát ?”
Trên cánh tay Tạ Tam một vết cào đỏ tươi, qua giống như cái gì cắt, kỹ càng giống cái gì cào qua…
Mặt Tạ Tam lập tức nóng hổi, trốn về : “Không việc gì. Miếng thịt để hôm nay , hỏng.”
Bà Tạ cầm thịt : “Ướp muối, thể ăn lâu chút.”
Trình Dao Dao : “Ướp ăn ngon nữa. Thịt ba chỉ chất lượng như , chúng nấu nó một luôn ạ.”
Tạ Tam lập tức : “Được.”
Sau đó bà Tạ, vội vàng bổ sung một câu: “Lần cháu còn mang thịt về.”
Bà Tạ cởi tạp dề xuống, tức giận : “Được, , , tùy các cháu!”
Trình Dao Dao ngược cao hứng bừng bừng, lấy tạp dề nhỏ mặc lên: “Để em đồ ăn sáng! Anh nhanh như , ăn xong ?”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Dao Dao nỡ hề che giấu, trong lòng Tạ Tam cũng , gật đầu : “11h xe huyện, thể nhờ xe.”
Bà Tạ : “Vậy thì , còn thể ăn cơm trưa sớm!”
Tạ Tam ở nhà ăn sáng, bữa sáng hôm nay tự nhiên phong phú chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-215.html.]
Trình Dao Dao để Tạ Tam vườn rau hái rau cải, cà chua, dưa chuột và hành lá, bản xin trứng gà chỗ bà nội.
“Bà nội, cho cháu 5 quả trứng gà.”
Bà Tạ đang đếm trứng gà, cảnh giác ôm lấy rổ: “Muốn bánh trứng gà, hai quả là đủ , một 5 quả gì?”
“Cháu bữa sáng ngon cho Tạ Tam.” Trình Dao Dao bày vẻ cây ngay sợ c.h.ế.t : “Cho cháu.”
Hóa nó thèm ăn. Trong lòng bà Tạ tức giận, cố ý : “Muốn trứng gà, trong ổ gà nhặt .”
“Hôm nay bà nhặt hết !” Trình Dao Dao chép miệng : “Cùng lắm thì mấy ngày nữa cháu trả cho bà.”
Bà Tạ ngược cô chọc : “Trứng gà một ngày 3 quả, cũng đều là bà chăm sóc, cháu lấy trứng gà của bà trả cho bà, tính ha?”
Trình Dao Dao hất cằm lên, thần thần bí bí : “Vậy bắt đầu từ ngày mai, để cháu bà cho gà ăn, cháu cam đoan một ngày thể nhặt 5 quả trở lên.”
Bà tạ quả quyết : “Bà tin.”
“Vậy bà cháu đánh cược a.” Trình Dao Dao thừa cơ : “Nếu cháu để gà mái đẻ nhiều trứng, bà gì?”
Bà Tạ hai lời: “ phần trứng gà nhiều thêm đều thuộc về cháu!”
“Một lời định!” Trình Dao Dao vỗ tay một cái, vẫn chằm chằm rổ trứng gà của bà Tạ: “Vậy bà cho cháu mấy quả trứng gà , coi như cháu mượn bà.”
Tạ Tam tới cửa, với Trình Dao Dao: “Dao Dao, ầm ĩ với bà.”
Trình Dao Dao ủy khuất : “Em mượn mấy quả trứng gà của bà, bà cho em.”