Trình Dao Dao hỏi nữa: “Anh thích ăn mặn ngọt?”
“Đều .” Bên môi Tạ Tam nổi lên ý mềm mại.
“Cái tính là câu trả lời ?” Trình Dao Dao đành dựa theo ý mặn chút, chờ một lúc ăn cháo hoặc màn thầu, mặn mặn ăn mới ngon.
Thịt Tạ Tam mang về cắt một miếng mỡ nhỏ, cho trong chảo nóng đảo một vòng, thịt mỡ trắng bóng dần dần thu nhỏ, mỡ, biến thành miếng nhỏ trong suốt, cuối cùng cuộn thành tóp mỡ.
Trình Dao Dao nâng tay lên, đổ rau quả trộn bột mì trong nồi, cổ tay cô rung kỹ xảo, đổ một lúc liên tiếp mấy cái nhanh ngưng kết thành một miếng bánh mì dày mỏng đều đều, dùng cái muôi lật mặt , mùi thơm bột mì và mỡ heo nhanh tràn ngập căn bếp.
Gương mặt trắng như tuyết của Trình Dao Dao ở trong nắng sớm dường như phát ánh sáng, cô rõ ràng là một bông hoa phú quý yêu kiều ở nhân gian, trời xui đất khiến rơi trong phòng bếp đơn sơ nhà Tạ Tam, đeo cái tạp dề nhỏ động lòng , vì nấu cơm.
Tạ Tam cô, trong lòng từ đầu đến chân một loại cảm giác chân thật và cảm giác hạnh phúc mãnh liệt, lặp lặp kéo thần kinh của , nhịn vươn tay…
« Thơm quá ! Chị, chị đang nấu gì ? » Tạ Phi chạy phòng bếp, vui vẻ : « Anh, về lúc nào ? Sao trở về ? Anh ở trong huyện ? »
Tạ Tam nắm chặt nắm đ.ấ.m giấu bên , sắc mặt cứng ngắc gật đầu : « Mang một xâu thịt về. , còn điểm tâm, để ở trong nhà. »
Tạ Phi vui như ăn Tết, bánh mì trứng gà thơm ngào ngạt, cô vội xem điểm tâm. Cô liên tục đảo quanh bên Trình Dao Dao, cô trợ thủ, ngược đẩy Tạ Tam một bên.
Trình Dao Dao còn ghét bỏ Tạ Tam : “Vóc dáng quá lớn, nên ở trong ảnh hưởng đến em, mau !”
Tạ Tam : « … »
Trong nhà Tạ gia bay mùi thơm bột mì và mỡ heo, sáng sớm câu dẫn thèm thuồng nuốt nước bọt.
Hộ gia đình ở cùng đầu ngõ nhỏ uống cháo loãng và rau dại nắm, cũng nhịn duỗi cổ hung hăng ngửi mùi thơm : « Hương vị từ tới, thơm như ? »
« Hình như từ Tạ gia truyền tới. »
« Tạ gia thật sự đổi vận (chuyển sang vận may), ôm về Kim Phượng Hoàng, còn mỗi ngày ăn thịt và bột mì. »
Trong ngõ nhỏ bao giờ thiếu lời thị phi, tiếng chói tai nhất là chuyện đồ chó con nhà địa chủ và thanh niên trí thức xinh , tin tức luôn lặp lặp nghiền ngẫm, mùi hương nuốt xuống.
Tạ gia hài hòa vui mừng.
Một bàn 7,8 cái bánh mì trứng gà, một chậu cháo gạo sền sệt, còn một đĩa dưa chuột và một đĩa lá tía tô ướp do bà Tạ tự tay .
Bà Tạ cầm bát đũa phân phát xong, Tạ Tam múc 4 bát cháo, cầm một bát dùng thìa quấy nhẹ nhàng thổi nguội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-217.html.]
Bà Tạ bộ dáng quấn quýt si mê của , nổi nóng một trận : « Đừng thổi nữa ! Nó cũng đứa trẻ 3 tuổi, để cháu chiều chuộng như ? »
« Em sợ bỏng. » Tạ Tam thấy cháo nguội , mới đưa cho Trình Dao Dao.
Bà Tạ tức giận : « Giày vò nửa ngày còn , đang nghịch cái gì với Tiểu Phi nữa ? »
Đang , Trình Dao Dao và Tạ Phi .
Bà Tạ hỏi : « Các cháu gì trong bếp ? »
Trình Dao Dao và Tạ Phi , còn nháy mắt, bộ dáng vô cùng thần bí.
Bà Tạ lắc đầu : « Ăn cơm . »
Bánh mì trứng gà bông bông mềm mại, còn thể nếm vị chua ngọt của cà chua và rau cải, thơm ngon khác nỡ nuốt xuống.
Bánh mì trứng gà mặn mặn ngon miệng, uống một ngụm cháo gạo sền sệt, tư vị đừng nữa, bên trong dày ấm áp, no bụng.
Dưa chuột thái lát cảm giác mát lạnh, nhai giòn tan, đặc biệt vị đắng của dưa chuột.
Lúc ăn sáng chỉ thể coi là nhét đầy dày, còn bữa sáng để ba giác quan là thị giác, vị giác và khứu giác hưởng thụ.
Người Tạ gia chịu đói quen, vô cùng trân quý đồ ăn, bây giờ càng hưởng thụ và nhấm nháp đồ ăn ngon, đặc biệt là Tạ Tam, miệng lớn ăn cơm vô cùng nghiêm túc.
Trình Dao Dao vụиɠ ŧяộʍ Tạ Tam, thấy miệng lớn nhai nuốt bánh mì, lúc nuốt xuống mặt mày dãn , dáng vẻ vô cùng hưởng thụ, thực sự thỏa mãn hơn so với .
Cơm nước xong xuôi, Tạ Phi dọn dẹp bàn, Tạ Tam liền dậy xách giỏ.
Trình Dao Dao ngăn cản : « Anh ? »
« Đi lấy cỏ heo cho em. » Tạ Tam đội nón lên.
Trình Dao Dao cướp giỏ về, đắc ý : « Đã cần giúp, sẽ lấy em. »
“…” Lần thứ hai chuyện từ miệng Trình Dao Dao, lông mày Tạ Tam dần vặn lên, cảm giác bất an mãnh liệt kèm theo tức giận bốc lên: “Ai?”
Cửa đập vang lên.
Trình Dao Dao : « Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến ! »
Cô đoạt lấy giỏ trong tay Tạ Tam, bước chân nhẹ nhàng cửa.