Tạ Tam nắm cổ tay cô,  cần suy nghĩ đẩy cửa   ngoài: “Lấy xác ve, bắt ve sầu.”
 
Lúc  trời vẫn còn sớm, mặt trời    mọc lên,  khí  núi mát mẻ, thơm ngát, hít sâu một  là mùi hoa sơn chi thơm ngọt. Trình Dao Dao  theo Tạ Tam đến sườn núi nhỏ bên , lẩm bẩm  vui.
Đã  bọn nhỏ Cẩu Đản sẽ giúp   việc, Tạ Tam còn nhất định lôi kéo cô  ngoài.
Hai   lâu thì tới một rừng cây. Một mảnh rừng cây  cao  thẳng, trong rừng vô cùng râm mát. Nắng sớm giống như sợi tơ chiếu xuống khu rừng, giống bức tranh Bắc Âu động lòng .
(Bắc Âu: Miền Bắc Châu Âu, bao gồm các nước Đan Mạch, Na-uy, Thuỵ điển, Phần lan, Băng đảo)
“Ở đây  ve sầu ?” Trình Dao Dao  tới một cây hoàng liên  kỹ,  cành cây  mấy cái xác ve, nhưng xác ve đều ở  cao: “Cao quá, em  với tới!”
Tạ Tam  vội lấy xác ve,  lấy một cuộn băng dán ở trong giỏ , quấn lên  cây.
Trình Dao Dao tò mò  gần, cuộn băng dán     dùng qua , vô cùng bẩn, dính đầy mảnh gỗ vụn,  còn dính  nữa. Tạ Tam quấn băng dán quanh  cây cách mặt đất hơn 1m, thắt chặt .
Trình Dao Dao hiếu kỳ : “Anh đang  gì ?”
Tạ Tam nhanh nhẹn quấn mấy gốc cây liên tiếp: “Quấn băng dán lên, ve sầu  bò lên nổi, ngày mai đến lấy xác ve là .”
“Ý kiến !” Trình Dao Dao sùng bái  Tạ Tam: “Anh thật thông minh!”
Trình Dao Dao cầm băng dán, quấn mấy chỗ  cành cây với Tạ Tam.
Ve sầu sẽ chui  khỏi mặt đất leo lên cây  ban đêm. Khi ve sầu thấy băng dán bóng loáng, chỉ  thể dừng  ở vị trí băng dán thoát xác, sáng ngày thứ hai đến chỉ cần nhặt xác ve là .
Còn  thì ve sầu sẽ tận lực leo lên chỗ cao  cây, bọn nhỏ  nhặt xác ve,  trèo cây hoặc tự  công cụ lấy xác ve xuống, tốn thời gian tốn sức, còn dễ  xác ve vỡ vụn, bán   giá cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-219.html.]
Thấy Tạ Tam  quen việc, Trình Dao Dao hiếu kỳ : “Trước   cũng  nhặt xác ve bán lấy tiền  ?
“Để kiếm tiền,     thứ.” Trên tay Tạ Tam  ngừng quấn băng dán, thuận miệng trả lời.
Tạ Tam bình tĩnh trả lời, nhưng Trình Dao Dao    cảm thấy chua xót. Tạ Tam từ nhỏ đến lớn  trải qua thế nào?”
Trình Dao Dao nhích  gần Tạ Tam,  khẽ: “Em nhặt   nhiều xác ve, tích góp  thể bán lấy tiền, mua thịt cho  ăn.”
Đôi môi lạnh nhạt của Tạ Tam cong lên, : “Được. Chờ  học lái xe về, mỗi ngày nhặt giúp em.”
Dừng một chút,  : “Cũng giúp em  việc.”
“Có bọn nhỏ  việc giúp em .” Trình Dao Dao lấy xác ve  cành cây, cẩn thận để  hộp.
Một ánh mắt  thể xem nhẹ rơi  mặt, Trình Dao Dao ngẩng đầu, đối mắt với tròng mắt hẹp dài đen nhánh của Tạ Tam. Mặt Tạ Tam   cảm xúc, nhưng Trình Dao Dao   ,   vui.
Trình Dao Dao cố ý : “Làm gì ? Trừng em?”
“…” Tạ Tam  đầu, đưa tay, lấy xác ve  cao xuống,   đến  cây khác tim xác ve.
Trình Dao Dao cắn môi, hơn nửa ngày vẫn  nhịn    tiếng, một bàn tay nhỏ nhắn sờ má: “Ăn giấm của trẻ con,  hổ.”
“…” Tạ Tam  xung quanh   ai, bỗng nhiên  tới kéo Trình Dao Dao  trong ngực.
Thân hình của  cao lớn, cánh tay rắn chắc, siết vòng eo nhỏ nhắn mềm mại  Trình Dao Dao ngửa  .