“Cháu a!” Ngón tay bà Tạ chọc  trán : “Giống bố cháu y như đúc!”
Nhìn bóng lưng cao lớn của Tạ Tam biến mất ở đầu đường, bà Tạ mới cùng Tạ Phi trở về,  đường Tạ Phi : “Bà luôn   trai giống bố như đúc, rốt cuộc giống cái gì như đúc?”
Bà Tạ tức giận: “Con gái con đứa, ít hỏi chuyện  thôi!”
Tạ Phi le lưỡi,   : « Chị Dao Dao  nấm tương cho  trai, còn bảo cháu tranh thủ đưa cho  trai. »
Trong lòng bà Tạ  động, : “Bà còn tưởng nó thèm, hóa  là  cho Chiêu ca nhi.”
“Chị Dao Dao đối với  trai  .” Tạ Phi  tủm tỉm : “Bên trong nấm tương  hơn phân nửa là thịt ba chỉ,  thể để lâu,  trai thật là  lộc ăn.”
Bà Tạ liếc xéo cô: “Bà thấy cháu giống hệt  trai cháu, đều để tâm   Dao Dao . Anh cháu đối xử   với nó?”
“Cũng .” Tạ Phi loay hoay b.í.m tóc của , : “Thế nhưng   nhiều  đối xử  với chị Dao Dao, chị xinh  như ,   văn hóa, còn  nấu đồ ăn ngon,   đều thích chị .”
Bà Tạ  , thở dài nặng nề. Ngay cả Tạ Phi cũng   , bà  thể     ? Chỉ  Chiêu ca nhi, bất chấp ngã , tám con ngựa cũng kéo  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-225.html.]
Trong sân Tạ gia khôi phục  yên tĩnh như lúc đầu. Chỉ  chum nước tràn đầy, đống củi tăng thêm cho thấy vết tích Tạ Tam  từng trở về.
Trình Dao Dao mệt mỏi, tùy tiện xào hai món rau xanh, còn  nửa bát nấm tương và bánh ngô tạp. Tạ Phi ăn  ngẩng đầu lên, quy củ ăn   cũng quên: “Ăn ngon quá, chị, nấm tương  ăn ngon thật!”
“Có thịt đấy,  thể ăn  ngon ?” Bà Tạ gắp một chút nấm tương để  bánh bao, cắn một miếng, sửng sốt.
Bà Tạ    từng ăn qua đồ , chính bà nấu cơm cũng  tệ, nhưng mùi vị món nấm tương vẫn  bà kinh ngạc một phen.
Thịt muối mặn tươi ngon, nước tương đặc sệt, mùi vị nồng đậm, cẩn thận nhai nuốt còn  thể nếm  vị ít thịt ba chỉ, thịt vô cùng xốp giòn, càng ngon hơn nữa là nấm. Nấm hút dầu mỡ và nước tương no đủ, lúc ăn  mùi thịt và nấm,  khẩu vị của  ngon hơn.
Có một bát nấm tương, Tạ Phi và bà Tạ ăn thêm một cái bánh ngô so với bình thường!
Sau bữa ăn, bà Tạ uống một bát nước thanh mai, lúc   dày mới dễ chịu chút, thật lòng : “Hương vị nấm tương  ngon, cũng   để  bao lâu, Chiêu ca nhi ở bên ngoài cũng   cách nào giữ .”
Trình Dao Dao đang phơi thanh mai khô với Tạ Phi,   tự tin : “Sẽ . Cháu cho chút muối bên trong nấm tương, phía   một lớp dầu,  thể để nửa tháng  hỏng.”
“Cái  .” Bà Tạ  : “Sao   bà  nghĩ tới chứ? Chiêu ca nhi thường ở bên ngoài  thuê, nhóm bọn  suốt ngày ăn lương khô,  nỡ mua thức ăn ở quán, nhiều lắm  thêm chút dưa muối ăn, thời gian trôi qua khổ cực.”
Trong lòng Trình Dao Dao  động, suy nghĩ : “Một đĩa rau xanh ở quán cơm  2 mao tiền, một đĩa thịt xào rau 7 mao tiền, đương nhiên   lợi . Bên trong nấm tương của cháu   thịt   nấm, nếu là…”